Vào khoảng năm Tân Sửu (1901) và Nhâm Dần (1902), có một người đàn ông có hình dạng nhỏ bé ốm yếu như người đàn bà, trước ngực thường mang một cái yếm, xa trông giống hệt như một cô vãi, đi bán khoai ở vùng Bảy Núi và kênh Vĩnh Tế để tùy cơ khuyến thiện người đời. Lại nữa, ông trị bệnh cứu đời hay dùng vải áo, vải khăn của mình mà cho, nhân thế người ta đặt cho ông cái biệt danh là Sư Vãi hay Sư Vãi Bán Khoai…
Ngoài tài chữa bệnh, ông còn giỏi võ nghệ. Như lúc ở Vĩnh Thông (Châu Đốc, An Giang), một hôm ông đang đi chặt bàng để dệt đệm, bỗng nghe có tiếng người lẫn tiếng cọp vang rần ở gần đó. Ông cầm mác chạy lại thì thấy ông Mạnh, người cùng xóm, đang hỗn chiến với cọp. Tức thì, ông nhảy đến tiếp tay và giết được mãnh thú.
Sư Vãi Bán Khoai có đến Cù lao Ông Chưởng (Chợ Mới, An Giang) một lần, và sau đó trở về núi Cấm. Ông vân du dạy đời như thế khoảng hai năm (1901-1902), rồi mất dạng.
Sư Vãi Bán Khoai, cũng theo giáo sư Hầu, có để lại một bổn “Sấm giảng người đời” (11 quyển, làm theo thể thơ lục bát) với mục đích dạy người làm lành lánh dữ và trung nghĩa với Tổ Quốc giang sơn, và đến nay vẫn còn truyền tụng.
Theo lời kể của Huỳnh Phú Sổ, người khai sáng đạo Hòa Hảo, thì việc Sư Vải Bán Khoai truyền lại quyển sách sấm giảng người đời này cũng khá kỳ lạ, đại để như sau:
Năm 1902, một hôm Sư Vải Bán Khoai mang khoai đến bán cho một người có tiếng là biết tu hiền. Thừa lúc người này đi vào buồng, ông liền đặt quyển Sấm giảng người đời ở dưới khay trầu. Đến khi người kia đọc được, cho người chạy đi tìm thì ông đã kịp khuất xa; và cũng từ đó, không một ai còn trông thấy bóng dáng của ông ở đâu nữa [4].
Tương tự các lời rao giảng của Phật Thầy Tây An, Đức Bổn Sư (có trước) và của Huỳnh Phú Sổ (có sau), Sám giảng người đời do Sư Vải Bán Khoai truyền lại, cũng nhằm phác họa một thế giới Hạ ngươn đầy dẫy những tai ương và chết chóc. Muốn tránh được họa và được đón nhận cảnh sống yên bình, hạnh phúc ở đời Thượng ngươn, thì người đời cần phải dốc lòng tu thân và hành đạo…
Cuốn thứ Nhất
Hạ Nguơn Giáp Tý bằng nay,
Cơ Trời đã khiến lập đời Thượng lai.
Cậy ông Trưởng lão giáo truyền,
Khuyên trong lê thứ khắp nơi làm lành.
Dương trần ít kẻ kỉnh thành,
Mảng lo làm dữ việc lành bỏ đi.
Ngọc Hoàng lụy nhỏ lâm ly,
Mới sai chư tướng xuống thì răn dân.
Làm đau nhiều bịnh muôn phần,
Cho nên Phật Tổ ân cần ra đi.
Tâu qua Ngọc Đế một khi,
Thứ dung trần thế nhơn dân được nhờ.
Ngọc Hoàng nghe nói ngẩn ngơ,
Mới sai chư vị một giờ ra đi.
Xuống răn trần thế vậy thì,
Mười phần dạy đặng vậy mà có hai.
Tôi vưng Đức Phật Như Lai,
Vái cầu mệt mõi dạy hoài không nghe.
Thế trần đâu biết kiêng dè,
Nghe lời ma quỉ lại chê Phật Trời.
Dạy truyền thiên hạ khắp nơi,
Trăm phần răn dạy vậy thời đôi mươi.
Thấy trong thiên hạ nực cười,
Kẻ ác thì có, người lành thì không.
Khuyên trong tín nữ thiện nam,
Gắng mà tu niệm Thiên Đàng đặng lên.
Ai mà chẳng có chí bền,
Ngày sau yêu quỉ phân thây chẳng còn.
Hỡi mình là đạo làm con,
Tu cầu cha mẹ Phật đường an thân.
Đời nầy mắt nạc thịt trần,
Gắng công tu niệm Phật đường độ thân.
Gẫm trong thiên hạ vạn dân,
Không lo tu niệm phải lâm đọa đày.
Như Lai Bồ Tát bằng nay,
Nói với Ngọc Hoàng xét lại cho dân.
Phật sai tôi phải ân cần,
Rao truyền Đạo chánh cho dân tu trì.
Phật Bà khuyên dạy một khi,
Rước người tu niệm đem lên tòa vàng.
Ai mà ăn ở nghinh ngang,
Tà ma yêu quỉ đón đàng phân thây.
Phật Trời ngự chốn phương tây,
Thấy đứa hung ác chẳng còn thây thi.
Phật biểu niệm chữ Từ bi,
Thấy trong bá tánh ít ai làm lành.
Đem lòng hung dữ chiến tranh,
Làm cho chư Phật sầu bi trong lòng.
Như Lai lụy nhỏ ròng ròng,
Biết làm sao đặng cứu rày chúng sanh.
Mới sai bốn vị Thần nhơn,
Tới đâu truyền dạy vậy thì chúng sanh.
Muời phần dạy đặng hai phần,
Còn tám phần nữa lại không nghe lời.
Năm nay đời đã đến rồi,
Phật sai xã tội vậy thời cho dân.
Năm nay phải kíp ân cần,
Giáo truyền khắp hết xa gần tu thân.
Mấy người làm phước làm nhân,
Tu thời nhứt kiếp phước liền bên lưng.
Ai mà chẳng biết tu thân,
Thì sau phải đọa muôn phần chẳng an.
Mấy người lên đặng tòa vàng,
Có công tu niệm chư Thần đưa lên.
Cho nên xa chốn trần gian,
Phật Trời xuống phước khỏi mang tai nàn.
Lại thêm dựa đặng tòa vàng,
Công danh phú quí hiển vang rạng ngời.
Ai mà dạy chẳng nghe lời,
Trời sai yêu quỉ hại mà chẳng sai.
Đừng than đừng trách Như Lai,
Sao không cứu khổ cứu tai chốn nầy.
Tại mình lòng ở tà tây,
Chẳng thương Cha Mẹ lại khi Phật Trời.
Cho nên Phật bỏ giữa vời,
Trời sai yêu quỉ hại mà tan hoang.
Kẻ mà khi dễ nghinh ngang,
Để cho yêu quỉ phân thây cho rồi.
Tu không phải tốn tiền ngàn,
Ngày sau dựa đặng tòa vàng Quốc Vương.
Thấy ai tu niệm thì thương,
Mấy đứa hung dữ chẳng chừa là ai.
Mắng nhiếc Trời Phật điếc tai,
Hể làm ác, ác lai đến hoài.
Làm thiện thì thiện huờn lai,
Nói cho bá tánh ai ai giữ mình.
Đặng sau coi hội Long Đình,
Khuyên cho nam nữ lòng gìn tu thân.
Rán mà niệm Phật ân cần,
Bằng không tu niệm phải lâm tai nàn.
Những người hung ác ngẩn ngơ,
Trời sai yêu quỉ hại rày chẳng tha.
Đời đà tận thế vậy mà,
Mùa nam gió Bắc, đông thời gió Tây.
Máy Trời nay đã đổi xoay,
Công danh có một hội nầy mà thôi.
Ai mà gắng chí trau giồi,
Chí tâm tu niệm đặng ngồi tòa sen.
Mấy đứa hung ác nghinh ngang,
Vô thường quỉ dắt ngục đàng khảo tra.
Tu là kính trọng Mẹ Cha,
Cầu Trời cầu Phật Di Đà cứu an.
Kính cùng chư Thánh chư Tiên,
Bảy Bà hai Cậu cửu Thiên Thánh Thần.
Ngọc Hoàng ngồi ngự trên ngai,
Thấy trong bá tánh đời nầy không kiêng.
Phật biểu thì tôi giáo truyền,
Khuyên trong nam nữ trẻ già gắng công.
Niệm Phật hai chữ Di Đà,
Có ngày Phật rước khỏi mà yêu ma.
Làm con phải xét gần xa,
Ơn Cha nghĩa Mẹ lẽ nào chẳng mang.
Ai sanh ai duỡng chẳng màng ?
Chửi Cha mắng Mẹ là loài súc sanh.
Để cho ma quỉ phá tan,
Răn đồ bội nghĩa chẳng toàn thây thi.
Nam mô hai chữ từ bi,
Mấy người tu niệm vậy thì rước lên.
Rước người tu niệm chí bền,
Còn kẻ hung dữ bỏ trôi cho rồi.
Năm nay đời đã gần rồi,
Gắng công tu niệm vậy thời bớ dân.
Bền lòng niệm Phật ân cần,
Gắng công tu niệm cũng bằng bạc muôn.
Niệm Phật không đợi người thương,
Có lòng cầu nguyện Tây Phương cũng gần.
Hễ là người ở dưới trần,
Có lòng Phật độ dựa nương theo mình.
Phật không có biểu tụng kinh,
Gắng công khấn vái chúc nguyền Mẹ Cha
“Nam Mô Đức Phật Di Đà,
Cứu Cha cùng Mẹ tôi mà siêu thăng”
Tụng kinh trăm cuốn không bằng,
Chí công tu niệm Phật Thần độ cho.
Bằng ai mà chẳng có lo,
Mong lòng làm dữ nạn to chớ phiền.
Phật Trời sai khiến Thần Tiên,
Tuần du trần thế khắp miền nhơn gian.
Xem trong tội phước rõ ràng,
Có phước cho phước, tội rày khảo tra.
Lại sai quỉ mị tà ma,
Hại kẻ hung ác để mà làm ghi
Ai mà tâm tánh từ bi,
Phật sai chư vị xuống thì rước lên.
Những kẻ hung ác chẳng bền,
Hổ lang ác thú bắt rày chẳng tha.
Thịt ăn xương bỏ dẫy đầy,
Nói cho bá tánh đời nầy tu thân.
Rán mà làm phước làm nhân,
Thời là ắt có Phật sai rước về.
Làm ác thì khổ nhiều bề,
Làm lành Phật rước đặng về Bồng Lai.
Thanh nhàn khoái lạc vui thay,
Làm ác thì lại mắc ngay xác hồn.
Làm lành thì mình đặng tồn,
Làm dữ ác thú xác hồn mất tiêu.
Người hiền nói ít biết nhiều,
Cơ Trời đã định chẳng chiều thời mai.
Cuộc đời thấy khổ lâu ngày,
Nói cho nam nữ rán mà tu thân.
Giáp Tý khổ não trăm phần,
Không phải thái bình ngày rày dân ôi.
Cơ Trời ách có nước rồi,
Tôi Khùng mà nói chuyện đời có không ?
Tánh Khùng khi nhớ khi quên,
Gái trai già trẻ coi nên thì dùng.
Ngồi buồn nói chuyện tầm khùng,
Mặc tình bá tánh có dùng thì coi.
Việc đời khó thiệt hẳn hòi,
Tu hành thời đặng sống coi lập đời.
Thương dân nên nói hết lời,
Gái trai chẳng xét tội thời bất dung.
Khuyên nói bá tánh hay cùng,
Tôi thiệt Điên Khùng nhiều nỗi thiết tha.
Hết trẻ thì tôi lại già,
Hết già tới trẻ ai mà có hay ?
Thương trần nên mới chịu sầu,
Kẻ yêu người ghẹo nào đâu dám phiền.
Chừng nào già trẻ biết ngoan,
Rủ nhau niệm Phật mới an thân già,
Nam Mô Đức Phật Di Đà,
Cầu cho bá tánh trẻ già đặng an.
Nam Mô A Di Đà Phật
(Tam niệm)
Mật Phước Tự
✅ Dịch Vụ

Bản quyền
Tất cả nội dung trên website/sản phẩm này, bao gồm nhưng không giới hạn ở văn bản, hình ảnh, đồ họa, và các tài liệu khác, đều được bảo vệ bởi Luật bản quyền và DMCA. Việc sao chép, phân phối, hoặc sử dụng nội dung mà không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi có thể dẫn đến các hành động pháp lý.
Nếu bạn phát hiện vi phạm bản quyền, vui lòng liên hệ với chúng tôi qua email: [email protected].
- 0
- 52,412
- 149,668
- 58,443
- Đăng Nhập
- Đăng Ký
Bài Viết Liên Quan
Xăm Quan Thánh 73
Xăm Quan Thánh 73: Hạ Hạ 第七十二号簽 中平河渠旁路有高底可嘆長途日己西縱有榮華好時節直須猴犬換金雞碧仙注多少登塲没下塲平川靜䖏被風霜眼前光景渾如夢只恐榮華不久長 Âm: Ức tích Lan phòng phân bán thoa,Nhi kim hốt bả tín...
Xăm Quan Thánh 56
Xăm Quan Thánh 56: Hạ Hạ 第五十六号簽 下下心頭理曲強詞遮直欲欺官行路斜一旦醜形臨月鏡身投憲網莫咨磋碧仙注萬事皆從命理招十場煩惱九場焦不如退步求安靜只把名香向佛燒 Âm: Tâm đầu lý khúc cường từ gia,Trực dục khi quan hành...
PHẦN 8 – TỬ NHA ĐỐT QUỈ HÓA TỲ BÀ
Bây giờ, nói về ngoài cửa Nam, tại mả Huỳnh Đế, có con ngọc thạch Tỳ bà, trước kia là...
LONG BÌNH ĐIỀN (Phần 2/4)
Buổi trưa chúng tôi đã đến nhà của một huynh đệ của chúng tôi tại Mỹ Tho do sự sắp...
Bài Pháp Số 12: Đại Bồ Tát Duy Ma Cật Thuyết Pháp Cho Trưởng Giả Tử Thiện
Trưởng Giả Tử Thiện Đức 1 Trưởng Giả Tử Thiện Đức 2 Trưởng Giả Tử Thiện Đức 3 Trưởng Giả...
Bài 99: Sống Thật
Đời người ngắn ngủi vụt tanThật tâm mà sống cho an cuộc đờiDù cho thiên hạ lắm lờiNhưng ta cứ...
Xăm Quan Thánh Số 7: Đại Cát
Xăm Quan Thánh Số 7: Đại Cát 07) 第七号簽 大吉仙風道骨本天生又遇仙宗為主盟指日成丹謝岩谷一朝引領向天行碧仙注神病三日炳須逢好手扶若還求富貴雲路是亨通 Âm: Tiên phong đạo cốt bản thiên sinhHựu ngộ tiên...
Bài 8: Giải Ếm Mạch Rồng
Trời Cao ban rải phước ân Cho dân đất Việt thấy phần hiển linhMạch Rồng bị yểm đã lâuBao lần...