Bài Pháp Số 13: Đại Bồ Tát Duy Ma Cật Thuyết Pháp Cho Bồ Tát Trì Thế

đại bồ tát duy ma cật thuyết giảng đạo pháp cho bồ tát trì thế

Bồ Tát Trì Thế là một vị Bồ Tát được nhắc đến trong kinh điển Phật giáo, đặc biệt trong Kinh Trì Thế Đà La Ni. Ngài được biết đến với hạnh nguyện bảo vệ và duy trì thế giới, giúp chúng sinh thoát khỏi khổ đau và đạt được an lạc.

Mến chào các bạn,

Mật Phước Tự xin giới thiệu với quý đạo hữu, bài giảng của Thầy Quảng Nghệ, về Phẩm Bồ Tát Trì Thế, trong kinh Duy Ma Cật.

Sau đây là bản sách nói, từ bản chép tay của Thầy Quảng Nghệ. Kính mời quý đạo hữu cùng lắng nghe.

Phật bảo Bồ-tát Trì-Thế:

– Ông đi đến thăm bịnh ông Duy-Ma-Cật.

Bồ-tát Trì Thế bạch Phật:

– Bạch Thế-Tôn! Con không kham lãnh đến thăm bịnh ông. Vì sao? Nhớ lại lúc trước, con ở nơi tịnh-thất, bấy giờ ma Ba-tuần đem một muôn hai nghìn Thiên-nữ giống như trời Đế-Thích, trỗi nhạc đờn ca đi đến chỗ con ở, ma cùng với quyến thuộc cúi đầu làm lễ dưới chân con, chấp tay cung kính đứng sang một bên. Trong ý con cho là trời Đế-thích nên bảo rằng: “Lành thay, mới đến Kiều-Thi-Ca! Dù là có phước chớ nên buông lung. Ông nên quán ngũ dục là vô-thường để cầu cội lành, ở nơi thân mạng, tài-sản mà tu pháp bền chắc”.

– Ma-Vương nói với con: “Thưa Chánh-Sĩ! Xin ngài nhận một muôn hai nghìn Thiên-nữ này để dùng hầu hạ quét tước”. Con nói rằng: “Nầy Kiều-Thi-Ca! Ông đừng cho vật phi-phát nầy, tôi là kẻ sa-môn thích-tử, việc ấy không phải việc của tôi…”. Nói chưa dứt lời, bỗng ông Duy-Ma-Cật đến nói với con: “Đây chẳng phải là Đế-Thích, mà là ma đến khuấy nhiễu ông đấy!…”. Ông lại bảo ma rằng: “Các vị Thiên-nữ nầy nên đem cho ta, như ta đây mới nên thọ”. Ma sợ hãi nghĩ rằng: “Có lẽ ông Duy-Ma-Cật đến khuấy rối ta chăng? – Ma muốn ẩn hình mà không thể ẩn, ráng hết thần-lực, cũng không đi được. Liền nghe giữa hư-không có tiếng rằng: “Nầy Ba-Tuần! Hãy đem Thiên-nữ cho ông Duy-Ma-Cật thì mới đi được”. Ma vì sợ hãi, nên miễn cưỡng cho.

          Khi ấy ông Duy-Ma-Cật bảo các thiên nữ rằng:

– Ma đã đem các ngươi cho ta rồi, nay các ngươi đều phải phát tâm vô-thượng chánh-đẳng chánh-giác. Rồi ông theo căn-cơ của Thiên-nữ mà nói pháp để cho phát ý đạo, và bảo rằng: “Các ngươi đã phát ý đạo, có pháp vui để tự vui chớ nên vui theo ngũ-dục nữa”.

– Thiên-nữ hỏi: “Thế nào là Pháp vui?”

Đáp: “Vui thường tin Phật, vui muốn nghe pháp, vui cúng-dường tăng, vui lìa ngũ-dục, vui quán ngũ ấm như oán tặc, vui quán thân tứ đại như rắn độc, vui quán nội-nhập (sáu căn) như không, vui giữ gìn đạo-ý, vui lợi-ích chúng sanh, vui cung kính cúng-dường bực sư-trưởng, vui nhẫn nhục nhu-hoà, vui siêng nhóm căn-lành, vui thiền-định chẳng loạn, vui rời cấu-nhiễm đặng trí tuệ sáng-suốt, vui mở rộng tâm bồ-đề, vui hàng-phục các ma, vui đoạn phiền-não, vui thanh-tịnh cõi nước Phật, vui thành-tựu các tướng tốt mà tu các công-đức, vui trang-nghiêm đạo-tràng, vui nghe pháp thâm-diệu mà không sợ, vui ba môn giải-thoát mà không vui phi thời, vui gần bạn đồng học, vui ở chung với người không phải đồng học mà lòng không chướng-ngại, vui giúp đỡ ác tri-thức, vui gần thiện-tri-thức, vui tâm hoan-hỷ thanh-tịnh, vui tu-vô-lượng pháp đạo-phẩm. Đó là pháp vui của Bồ-tát”.

          Khi ấy ma Ba-tuần bảo các Thiên-nữ rằng:

“Ta muốn cùng các người trở về Thiên-cung”.

          Các Thiên-nữ đáp: “Ông đã đem chúng tôi cho cư sĩ, chúng tôi có pháp vui, chúng tôi vui lắm, không còn muốn vui theo ngũ-dục nữa”.

– Ma liền thưa với ông Duy-Ma-Cật rằng: “Xin ngài nên xả các Thiên-nữ nầy; người đem tất cả vật của mình để bố thí cho kẻ khác, đó mới là Bồ-tát”.

          Ông Duy-Ma-Cật nói: “Ta đã xả rồi, ngươi hãy đem đi để cho tất cả các người được Pháp-nguyện đầy đủ”.

          Lúc ấy các Thiên-nữ hỏi ông Duy-Ma-Cật rằng: “Chúng tôi làm thế nào ở nơi cung ma?”

          Ông Duy-Ma-Cật đáp: “Này các chị, có pháp-môn tên “Vô-tận-đăng”, các chị nên học. Vô-tận-đăng là ví như một đèn mồi đốt trăm ngàn ngọn đèn, chỗ tối đều sáng, sáng mãi không cùng tận. Như thế đó các chị! Vả lại một vị Bồ-tát mở mang dẫn dắt trăm nghìn chúng-sanh phát tâm bồ đề, đạo-tâm của mình cũng chẳng bị tiêu mất, tuỳ nói pháp gì đều thêm lợi-ích cho các pháp lành, đó gọi là “vô-tận-đăng”. Các chị dầu ở cung ma – mà dùng pháp môn: “Vô-tận-đăng” này làm cho vô số Thiên-nữ phát tâm vô-thượng chánh-đẳng chánh-giác, đó là báo ơn Phật, cũng là làm lợi ích cho tất cả chúng-sanh”.

          Bấy giờ các Thiên-nữ cúi đầu đảnh lễ dưới chân ông Duy-Ma-Cật rồi theo ma Ba-tuần trở về Thiên-Cung, bỗng nhiên biến mất không còn thấy nữa.

Bài giảng đến đây là hết.

5 1 vote
Article Rating
Nhận Thông Báo
Thông báo khi
guest

Bài Viết Liên Quan

mật phước tự linh phù trị ếm đối

Linh Phù Giải Tất Cả Ếm Đối

Tất cả những linh phù này đều có công năng linh dị, những người được Điểm đạo và được Tổ...

quan thánh đế quân hộ mạng

Xăm Quan Thánh 63

Xăm Quan Thánh 63: Trung Bình 第六十三号簽 中平曩時敗北且圗南筋力雖衰尚一堪欲識生前君大數前三三與後三三碧仙注作事當圖其老成右疑阻滯没通亨要知勤苦勞神䖏正是皇天玉手更 Âm: Tàng thời bại bắc thả đồ nam,Cân lực tuy suy thượng...

cư sỹ triệu phước- chim đađa coi bói

Câu Chuyện Số 1: Chim ĐaĐa Coi bói

Câu chuyện về Chim ĐaĐa Ông là người Việt gốc Miên, cha mẹ nghèo khổ. Lúc mới 7 tuổi đã...

Bài 148: Cẩn ngôn

Nhiều người hay có tánh kỳ Thích đi thêu dệt thị phi xập xình Sao không xây dựng nghĩa tình...

Nỗi khổ ngày tết mật phước tự

Bài 91: Nỗi Khổ Ngày Tết

Ai bày cảnh Tết làm chi Khiến cho nhân thế một thì đảo điên Tết thường lắm chuyện luỵ phiền...

KINH THÁNH TÂN ƯỚC

12. KINH THÁNH TÂN ƯỚC

Tân Ước, còn gọi là Tân Ước Hi văn hoặc Kinh Thánh Hi văn (Tiếng Anh: New Testament) là phần...

quan thánh đế quân hộ mạng

Xăm Quan Thánh 59

Xăm Quan Thánh 59: Trung Bình 第五十九号簽 中平門衰户冷苦伶仃自嘆祈求不一靈幸有袓宗陰騭在香烟未斷續螟蛉碧仙注赦寛之後可榮華福有生來富貴家凡事前緣宜有合到門當户心堪誇 Âm: Môn suy hộ lãnh khổ linh đinh,Tự thán kỳ cầu bất...

mật phước tự linh phù trừ tà ma quỷ mị

Linh Phù Trừ Tà Ma Quỷ Mỵ

Tất cả những linh phù này đều có công năng linh dị, những người được Điểm đạo và được Tổ...

0 Comments
Bình chọn nhiều nhất
Mới nhất Cũ nhất
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận
Chia Sẻ Bài Viết