Câu Chuyện Số 3: Chim Đa Đa Trị Tà

cư sỹ triệu phước - chim đađa trị tà mật phước tự

Sư huynh của Chimdada tu ở 1 chùa Miên tại miền Tây, thuật cho đệ tử của thầygià nghe là Chimdada đã trị bịnh tà cho con của 1 vị tướng ở Thái Lan. Ông cho biết cuộc trị bịnh tà này diễn ra ồn ào cả 1 khu phố. Người ta tụ tập đến xem, kể cả cảnh sát Thái. Chimdada đã dùng một thau nước sôi dội lên đầu của người bị quỷ nhập, kết quả người bịnh được lành.
Sau đó Chimdada có gặp thầygià, thầygià hỏi lại chuyện đó. Chimdada cho biết nước không có nóng, còn người bịnh đó là con của một vị tướng Cao Miên sống tại Thái Lan.

Sau đây Thầygià chỉ sơ qua cho các bạn đọc cái lý của việc trị bịnh tà:

1. Các người trị bịnh phải có ấn lịnh của Thánh Thần và am hiểu luật siêu hình. Hình thức trị tùy theo tông phái: có người dùng cây roi mây, đọc thần chú đánh vào khoảng không. Có người kiết ấn đánh ở xa. Có người dùng cành lá nhúng nước rải lên người bịnh.
Tất cả cách này và những cách khác đều có thể làm cho con tà la hét, năn nỉ và xuất khỏi xác. Nhưng tuyệt đối không được đánh cái xác của người bị bịnh.

2. Không thạo việc trị bịnh tà thì đừng làm càn, đừng bày trò đưa hình Phật, hình Chúa, kể cả bùa phép để trấn áp con bịnh, có khi bị nó đánh hoặc nó rượt chạy mà mất mặt.

3. Phải biết vô hình là Thánh thần hay phần âm. Nếu là phần âm, nó có nợ nần gì với gia đình người bịnh không? Nó muốn gì?

4. Đừng tưởng người có bùa phép hoặc địa vị cao trong tôn giáo họ hiểu rõ cách trị tà, kể cả mấy ông pháp sư trị tà chuyên nghiệp (họ có khi chỉ biết một phần nào mà thôi).

Sau đây là một số thí dụ thực tế:

__ Một ông đạo Nước Lạnh ở tại đạo tràng của mình bị tà khoát tay thật mạnh vào mặt. Nổi sùng, ông ta và 2 tay đệ tử khác nhào vô vật cái xác của người đàn bà bị bịnh, đè người ta mà đánh túi bụi.
Đúng là sân si lên rồi đánh xác người chứ đâu phải đánh tà!

__ Một ông hoà thượng nổi tiếng trị bịnh tà, ỷ mình ăn ngọ, trường chay, thường tự hào là đức hạnh, mấy đệ tử của ông coi ông như là Phật sống.
Trong một lần trị bịnh, xác con tà là một cô gái trẻ nhảy vào ngồi trong lòng ông. Ông nổi sân si tát cho cô gái mấy tát (lúc đó chắc phần vô hình trong cô gái ngồi cười hả hê: Cái ông Phật gì mà sợ nữ sắc, sợ ô danh mình, hung dữ đánh người ta!).

__ Một ông sư cụ trụ trì 1 ngôi chùa ở tỉnh, không chuyên nghiệp trị tà, nghe nói chú Lăng Nghiêm oai phong dữ lắm trị được cả Thiên ma, nên làm tàng xách cái mõ để trên đầu con bịnh, vừa gõ vừa tụng chú. Trước chánh điện con tà gạt cái mõ văng xuống đất, mắng ông: “Ông phước đức bao nhiêu mà để cái mõ trên đầu tui! (thật xấu hổ trước mặt khoảng 30 đệ tử còn ở lại sau 1 buổi tụng kinh tối).

__ Đức Giáo Hoàng John Paul II cách đây mấy năm có trị một người bịnh tà, là cô gái Công giáo (sau một thời gian giáo hội công bố có lập 1 ủy ban chuyên nghiên cứu việc trị tà). Ông nhân danh Thượng Đế ra lịnh con tà phải ra khỏi xác người bịnh.
Con bịnh trả lời: “Cái Đầu của ông tôi còn chưa sợ huống chi là ông!”.
Cuối cùng cô gái ra về, con tà vẫn còn ở lại trong xác của cô gái đó.
(www.angelfire.com)

__ Báo chí cũng đã từng viết lại nhiều vụ về mấy ông giáo sĩ, pháp sư nhiều đạo khác nhau trị bịnh tà, nổi nóng đánh chết người bịnh, phải vô tù ở.

Tóm lại phải là nhân viên công quyền hữu thệ (hữu hình hoặc vô hình) mới xen vào được các vụ phạm pháp (hữu hình hay vô hình).

Thầy già, ngày 13 tháng 8, 2008

 

Chia Sẻ bài Viết
5 1 vote
Article Rating
Nhận Thông Báo
Thông báo khi
0 Comments
Bình chọn nhiều nhất
Mới nhất Cũ nhất
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận