Ngoài 2 bộ kinh căn bản Đại Nhật và Kim Cang Đảnh, nhiều bộ kinh khác được phiên dịch từ Phạn ra Hán văn do nhiều vị Tam Tạng Pháp Sư1 đưa ra hoằng hóa, đã được tập thành trong phần Mật bộ của Bộ Đại Tạng Kinh do công đức của các nhà vua Trung Hoa đã tín ngưỡng và sắc chỉ cho các vị Pháp Sư dịch thuật và truyền bá trong nước. Bộ Đại Tạng Kinh được lưu truyền cho đến ngày nay và dĩ nhiên bao gồm Mật Tạng trong đó.
Việc trình bày giáo thuyết căn bản của các bộ kinh Mật Giáo thuộc phần Mật bộ không mấy khó khăn mặc dù có đến hàng mấy trăm bản kinh thuyết về các Đarani2 khác nhau vì các lý do sau đây:
1) Các kinh điển của Mật Giáo đặt nặng về phần thực nghiệm tâm linh hơn là để trình bày các triết thuyết.
2) Mặc dầu có các chi tiết hoàn toàn khác biệt, các bộ kinh đều được trình bày căn cứ vào các điểm tựa chung, đó là: Chỗ Pháp hội, Đại chúng tham dự Pháp hội, Cơ duyên tuyên thuyết thần chú, Pháp kiến lập Đạo tràng, Pháp họa tượng, Pháp Hộ ma, Pháp niệm tụng Công đức thành tựu của Mật chú, Chư Tôn hộ trì thần chú, Chúc lụy3.
3) Các đạo chơn ngôn tuy nhiều, nhưng nếu hành trì nhất đạo chơn ngôn được thành tựu, thời tất cả công năng của các thần chú khác cũng đều được thành tựu.
4) Trong Mật bộ Đại Tạng kinh, thần chú được thuyết không ra ngoài 25 bộ. Có thể kể như sau:
– Phật Bộ: là chú của Chư Phật giới thiệu.
– Liên Hoa Bộ: là chú của Bồ-tát Quan Thế Âm và Liên Hoa Bộ Thánh Chúng giới thiệu.
– Kim Cang Bộ: là chú của Kim Cang Thủ Bồ-tát và Kim Cang Bộ Thánh Chúng giới thiệu.
– Bảo Bộ: là chú của Phật do Chư Thiên giới thiệu.
– Yết Ma Bộ: là chú của Phật do Quỷ Thần giới thiệu.
Năm bộ này mỗi bộ gồm có 5 bộ nhỏ, nên toàn bộ có tất cả là 25 bộ thần chú.
Nay công đức của 25 bộ thần chú này, rộng lớn thì vô lượng nhưng có thể tóm lược trong 10 môn sau đây:
1. Hộ trì Quốc vương, an lạc Nhân dân môn.
2. Năng diệt tội chướng, viễn ly4 quỷ thần môn.
3. Trừ thân tâm bệnh, tăng trưởng phước huệ môn.
4. Phàm sở cầu sự, giai Bất Tư Nghì5 môn.
5. Lợi lạc hữu tình, cứu thoát u linh6 môn.
6. Là chư Phật Mẫu giáo hạnh7 bổn nguyện môn.
7. Tứ Chúng8 dị tu9 Kim Cang Thủ Hộ10 môn.
8. Linh, Phàm đồng Phật11 Như Lai, Quy mạng12 môn.
9. Cụ13 tự tha lực hiện thành14 Bồ-đề môn.
10. Chư Phật Như Lai thượng nãi cầu học môn.
THỨ NHẤT: HỘ TRÌ QUỐC VƯƠNG AN LẠC NHÂN DÂN:
– Bí Mật tạng Đarani kinh nói: “Đarani năng hộ trì Quốc vương an lành nhân dân.”
– Bảo Tịnh Đarani kinh nói: “Trong tất cả quốc độ, nơi nào có Đarani lưu hành, thì thường khiến nhơn vương được ủng hộ, thế lực tự tại; cũng hay ủng hộ sự chánh hòa của Quốc vương, những kẻ như Vương tử, Hậu phi, Tể tướng, Phụ thần, các quan tướng thảy đều được ủng hộ, khiến được an vui. Trong nước nếu có nội ngoại oán địch, mưu kế, gian trá, tật dịch cơ cẩn15, nắng hạn, lụt lội, ác thú độc long, tất cả việc bất tường như vậy thảy đều đoạn dứt, lại khiến tiền tài, lúa thóc phong nhiêu16, kho lẫm đầy rẫy, hoa trái sung thạnh, nhân dân an vui.”
– Bảo Tạng Đarani Kinh nói: “Đarani lưu hành chỗ nào, hay ủng hộ các Quốc vương, Vương tử, Phi hậu, Công chúa, trăm quan, phu, tướng, khiến cho các tai nạn tiêu diệt, sở nguyện viên thành17, Thiên thần gia hộ, không khiến ma quỷ đến nhiễu não18 và trong nước được mười thứ quả tốt:
1. Trong nước không có tha binh, oán tặc xâm nhiễm.
2. Trong nước không có tinh tú biến quái19 mà khởi lên tai nạn.
3. Trong nước không có ác quỷ thần hành các tật dịch.
4. Trong nước không có gió lửa, sương muối, mưa đá, các nạn.
5. Trong nước không có kẻ oan gia rình tìm được.
6. Trong nước không bị các ma bức bách.
7. Trong nước không có các hoạnh tử20.
8. Trong nước 5 món thóc lúa đầy đủ, trái ngon quả ngọt v.v…
9. Trong nước thiên long, mưa gió thuận thời, không có nắng hạn bão lụt.
10. Trong nước người không bị các thú dữ như: cọp, beo, sói, các ác thú làm tổn hại.
– Thất Phật Kinh Chú nói: “Đarani, nếu nhựt nguyệt đi không đều, có thể khiến cho đi ngay lại, lúa gạo mất mùa, năng khiến được mùa, đại thần mưu phản, ác tâm tự diệt, tật dịch đao binh, thảy đều tiêu tán. Các vị Nhơn Vương muốn hiện đời được an vui, lìa các hoạn nạn, nên cần tâm đọc tụng Đarani và nên khuyên Hậu phi, Thể nữ và các Vương tử cùng tụng niệm”.
– Thủ Hộ Quốc Giới Chủ Đarani nói: “Vì sao lại nói hộ nơi Quốc vương một cách thiên vị? Thật ra Quốc chủ an vui thì vạn dân mới an vui, vì vậy nên nói hộ nơi quốc chủ”.
– Diệp Y Quán Tự Tại Bồ-tát Kinh nói: “Đarani năng trừ tất cả tai họa, tật dịch, đói kém, giặc cướp, binh đao, nắng hạn không đều, tinh tú thất độ. Cũng hay tăng trưởng phước đức, cõi nước giàu mạnh, nhơn dân an vui, Quốc vương, nam nữ đều được trường thọ.”
– Kinh Tô-bà-ha Đồng Tử nói: “Ly ngoài chơn ngôn không có pháp riêng nào năng ban vui cho chúng sanh được’’.
THỨ HAI: NĂNG DIỆT TỘI CHƯỚNG, VIỄN LY QUỶ THẦN MÔN.
Kinh Bồ-đề Trường Trang Nghiêm, Kinh Tối Thắng21 Tổng Trì22, Kinh Lầu Các Đarani v.v… Hơn 20 bản kinh đều nói: Viết chép Đarani để trong tượng Phật, Tháp, trong Bảo Xử23, hoặc viết trên tràng phan, trên cây, viết trên vải, lụa, giấy, tre, hoặc trên vỏ cây hoa, vách tường, bản mộc; khiến chúng sanh được xem thấy; hoặc thân tay rờ đến; hoặc đi qua dưới bóng; hoặc những bụi trần trên chữ chân ngôn mà gió thổi nơi thân; hoặc chép viết, đeo mang tại đảnh, trên thân trong áo; hoặc viết trên tràng phan, nếu gió thổi trên phan rơi vào chỗ chúng sanh; hoặc chép lên chuông, trống, linh24, mõ, loa, bạt25 v.v.., mà các tiếng ấy phát ra nghe được tiếng ấy. Tất cả những điều vừa nói trên đều khiến cho chúng sanh, dầu bị tội ngũ vô gián26 là nghiệp mà chư Phật cho rằng không sám hối được, cũng thảy đều sẽ diệt tan, các đời sau sanh về các nước Phật, huống chi thân tụng trì đó ư?
Lại Mạt Pháp Trung Nhựt Tự Chú Kinh và hết thảy Đarani kinh đều có nói: “Người trì tụng nói 4 phương hướng, trong vòng 500 dặm, các ác tinh diệu, quỷ thần, thiên ma v.v… hết thảy chạy tản lạc mà đi. Vị nào có phát thiện tâm thủ hộ thì không đi. Nếu có kẻ nào có ý làm chướng ngại mà ở lại phá, liền bị chư Hộ Pháp đập bể đầu ra trăm miếng; thân tâm dập nát. Nhờ thế nên hành giả không bị các ma chướng mà được đến Bồ-đề.
Mật Bộ các kinh đều nói: Đarani năng lìa ma chướng, nơi đây chớ nên luận bàn. Như Hiển Giáo, trong kinh Pháp Hoa sợ có kẻ giảng tụng, tu tập kinh Pháp Hoa có bị các ma chướng nên nói phẩm Đarani khiến trừ ác ma. Kinh kia nói: “Nếu chẳng thuận Chú ta, não loạn người thuyết pháp, đầu bị phá bảy phần, như nhánh cây A-lê.’’
– Thích Ma Ha Diễn Luận: Dạy người tọa thiền cần phải tụng chú để trừ ma.
– Chỉ Quán Kinh cũng có nói: “Nếu các ma chướng làm não loạn sự tọa thiền, hành giả nên tụng Đại Thừa Phương Đẳng và các chú trị ma nói trong Kinh Giáo. Nếu khi xuất thiền cũng nên tụng chú”.
– Kinh Kim Quang Minh: “Hàng Thập Địa Bồ-tát còn lấy thần chú để hộ trì, huống gì phàm phu ư?”
– Kinh Thủ Lăng Nghiêm có nói: “Nếu không trì chú mà ngồi Đạo tràng khiến thân tâm xa lìa các ma sự, lẽ đó không bao giờ đúng”. Cũng như “đời mạt thế chúng sanh, muốn tu tam-muội sợ đồng tà ma, nên phải khuyến khích trì thần chú của Ta (Phật). Nếu chưa năng tụng, chép nơi thiền đường hay đeo trên mình thì tất cả các ma chướng không dám đụng đến”.
Các văn như vậy Tạng Giáo rất nhiều, hiện thấy người đời bị quỷ thần não hại27, kẻ trì chú còn trừ cho họ được, huống chi tự thân mình lẽ nào ma quỷ dám làm hại ư!
THỨ BA: TRỪ BỆNH THÂN TÂM, TĂNG TRƯỞNG PHƯỚC HUỆ
– Kinh Thánh Lục Tự Đarani, Kinh Văn Thù Nhất Tự Chú v.v… Hơn 15 bổn kinh, đều nói môn hạnh Đarani năng trừ được các món thân tâm bệnh khổ. Nói thân tâm bệnh ấy là tất cả các thứ bệnh. Hoặc 4 đại28 làm các thứ bệnh; hoặc ngũ tạng làm các thứ bệnh; hoặc quỷ thần làm ra bệnh; hoặc những bệnh do túc nghiệp29 gây ra. Những bệnh như vậy, lấy thần chú bất tư nghì lực có thể trừ lành.
– Kinh Trì Cú Thần Chú, Kinh Đại Bi Tâm Đà-ra-ni năng khiến cây khô trở lại sanh hoa trái, huống chi là các bệnh hữu tình mà không trừ được sao!!!”
– Kinh Diệu Tý Đồng Tử, Kinh Tô Tất Địa v.v… đều nói: “Nếu cầu thượng phẩm đại thành tựu, không được dùng chơn ngôn gia trì quỷ thần cấm các trùng rắn để lành bệnh người khác. Làm việc đó thì hay ngăn ngại việc lớn, kẻ tu học nên y lời Phật, coi chừng dè dặt. Nhưng nếu thật lòng đại bi sâu rộng, ôm lòng Bồ-tát thì không ngăn cản việc đó.”
– Kinh Bất Không Quyến Sách30: “Trừ quỷ thần bệnh (bệnh tà) phải tu ba nghiệp thanh tịnh, đủ từ bi tâm; chư vị Bồ-tát mới hay làm việc đó.”
– Kinh Bạch Tán Cái31 Đarani nói: “Nếu có túc-tập32 tham tâm không được trừ diệt, thì phải một lòng tụng thần chú của ta. Như cô Ma-đăng-già đã cùng ông A-nan nhiều kiếp ân ái, đem chú lực của Ta, làm cho ái tâm vĩnh đoạn33, trở thành A-la-hán34; còn như cô dâm nữ kia chẳng có tâm tu hành; khi thần chú thấm vào cũng mau chứng bậc vô học35, huống gì bản tâm cầu đạo Bồ-đề đấy ư!”
– Kinh Đại Bi Tâm Đà-ra-ni nói: “Chí tâm xưng niệm Đarani, lửa dâm dục tắt, tà tâm loại trừ.”
– Như Ý Luân Kinh và nhiều bản kinh Đarani nói: “Chơn ngôn hành giả hiện năng tăng trưởng tất cả phước huệ, phàm lời đã nói ra, người đều tin thọ, chỗ dụng y vật, tài bảo, tất cả cử ý tùng tâm36, năng khiến trong vòng 500 do-tuần37 người, trời, quỷ, thần đều đến quy ngưỡng. Lại tự nhiên thông hiểu hết cả Kinh, Luật, Luận và các sách vở của thế gian. Hoặc nhớ tất cả không quên điều gì; mỗi ngày nhớ đến hàng ngàn bài tụng.
– Kinh Đại Nhật Đảnh Như Lai Phóng Quang Tất Đát Đa Bát Đát Ra Đại Thần Lực Đô Nhiếp Nhất Thiết Chú Vương Kinh Đại Oai Đức Tối Thắng Kim Luân Tam Muội Chú nói: “Nếu đọc tụng, hoặc tụng Ðà Ra Ni ấy, dù các chúng sanh này, tự thân của mình không làm các phước nghiệp, mười phương Như Lai đã có công đức tất phải ban cho người này.” Lại nói: “Nếu trì thần chú, không sanh nghi hối38, mà kẻ thiện nam đó, do các bậc cha mẹ sanh ra mà tâm không được thông thì mười phương chư Phật đều nói dối”. Lại nói rằng: “Chưa tinh tấn khiến được tinh tấn, vô trí tuệ sẽ được trí tuệ v.v… Như chất thuốc dược nhĩ ở thế gian còn hay khiến người trừ bỏ ngủ nghỉ, tăng trưởng tinh thần, huống nữa thần chú lại không sanh trí tuệ ư!”.
– Kinh Bất Không Quyến Sách Thần Chú Tâm Kinh nói: “Nếu có tứ chúng thọ trì trai giới39, chuyên tâm trì tụng thần chú 7 biến, chẳng xen tạp ngữ khác, phải biết người này hiện đời chắc chắn giữ được hai mươi món lợi thù thắng. Hai mươi lợi đó là:
1) Thân không bị bệnh tật, được an ổn khoái lạc.
2) Do nghiệp lực đời trước, tuy có sanh bệnh nhưng trị mau lành.
3) Thân thể mềm mại, da thịt sạch sẽ, trắng đẹp; mặt mày sáng sủa.
4) Được mọi người thương kính.
5) Mật hộ các căn (tai, mắt…)
6) Được nhiều tiền của quý báu, tùy ý thọ dụng.
7) Đã có tài bảo, vương, giặc, nước, lửa không thể xâm tổn.
8) Sự nghiệp làm ra đều thành tựu tốt.
9) Đã có các món trồng tỉa, không sợ ác long, sương muối, bão lụt làm tiêu hủy.
10) Nếu có lúa thóc tai họa xâm phạm, nên tụng thần chú gia trì nơi tro, hoặc nước trải qua 7 biến, rồi đem rưới vào ruộng khắp 8 phương; trên, dưới để làm kiết giới40, bấy giờ các tai hoạnh đều được diệt trừ.
11) Không bị sự bạo ác của quỷ thần, la-sát đến hớp đoạt tinh khí.
12) Tất cả hữu tình nghe, thấy, hoan hỷ, an lạc thường tôn trọng, không nhàm chán.
13) Không hề sợ sệt tất cả các oán cừu.
14) Dù có oán cừu cũng mau tiêu diệt.
15) Người và các kẻ phi nhân không thể xâm hại.
16) Yếm mị, trù rủa, thuốc độc, yếm chú chẳng dính vào thân.
17) Phiền não, triền cấu41 không thể hiện hành.
18) Dao, độc, nước, lửa không thể làm phương hại.
19) Chư Thiên, thiện thần thường theo hộ vệ.
20) Đời đời không xa lìa Từ, Bi, Hỷ, Xả.
– Kinh Thập Nhất Diện Quan Thế Âm Thần Chú có nói: “Nếu có các tịnh tín, thiện nam, tín nữ thường trì tụng thần chú, hiện thân sẽ thu được mười món thắng lợi; mười món đó là:
1) Thân thường vô bệnh.
2) Thường được mười phương chư Phật nhiếp thọ42.
3) Tài bảo, y thực thọ dụng vô tận.
4) Năng hàng phục kẻ oán địch mà không lo sợ.
5) Khiến các bậc tôn quý cung kính vâng lời.
6) Cổ độc, quỷ mị, không thể làm trúng thương.
7) Tất cả dao, gậy không thể làm thương tổn.
8) Nước không thể nhận chìm.
9) Lửa không đốt được.
10) Lâm chung không bị hoạnh tử.
THỨ TƯ: PHÀM CÓ SỞ CẦU, GIAI BẤT TƯ NGHÌ.
“Kinh Quán Tự Tại Nghi Quỹ”, “Kinh Văn-thù-sư-lợi Nghi Quỹ”, “Kinh Nhất Tự Đảnh Luân” và hơn 10 bổn kinh khác đều nói: Chơn Ngôn hành giả khi cầu thành tựu thì dùng 4 thứ vật:
1) Cung, tên, rựa, búa, câu, luân, xử, cảnh, sổ châu43, bình bát, cà-sa; tất cả các vật dụng của chư tăng.
2) Hùng hoàng, thư hoàng44 cũng như các món thuốc khác.
3) Lấy đất trên bờ sông hòa với bùn dẻo rồi nắn thành hình sư tử, voi, ngựa, trâu… tức là loài đi, chạy, hoặc gà, ngỗng, chim, công, sí, điểu… là loài bay hoặc các hình thú khác.
4) Đắp, vẽ hay điêu khắc các hình tượng Phật, Bồ-tát, Minh Vương. Tùy lòng ưa muốn phân biệt ra làm một việc.
Y như pháp trên, xong rồi đem để trong Đàn, như pháp tụng chú, khi thấy được ánh lửa xẹt ra, hoặc tay cầm, hoặc xoa thân, hoặc cỡi lên cùng trợ bạn trí thức bay lên hư không. Hoặc có người thấy; tất cả đều được bay lên hư không, dạo chơi khắp thế giới, cúng dường chư Phật, Bồ-tát; đều thọ mạng một kiếp, chứng được Sơ địa45. Nếu thấy khói xẹt ra, hoặc tay cầm hoặc xoa thân, sẽ được làm vua ở cõi tiên, trụ thọ muôn muôn tuổi. Nếu hơi khí nóng phát ra, được tất cả Nhơn, Thiên kính ái, sở cầu như ý.
Đây là tướng thành tựu của 3 phẩm thượng, trung, hạ.
– Nếu hỏa quang hiện ra, được tất cả chư Thần thường đến ủng hộ, các chúng Bát bộ thường cung kính. Dùng tất cả thần chú đều được tối thắng, linh nghiệm.
– Nếu tướng khói hiện ra, tùy chỗ đi, ở đều không chướng nạn, sở cầu toại tâm.
– Nếu khí nóng hiện ra, được tất cả người và quỷ thần đồng tâm kính ái.
Ở Thiên Trúc có 1 người được thành tựu Thượng phẩm, dẫn 500 người bay lên hư không. Như tại đây (Trung Hoa) có ông Hoài Nam Vương luyện chú nấu thuốc, gà, chó, đến liếm trong vạc đều bay lên hư không. Cho nên mọi người nói rằng: Hoài Nam thành đạo, chó sủa trong mây; Vương Kiều đắc tiên, kiếm bay lên trời. Dược lực còn như vậy, huống chi thần chú của Phật không thể nghĩ bàn ư!
– Thần Biến Sớ nói: “Người, tay cầm Tiên Phương46 chưa từng hòa hiệp dùng uống, lại hủy báng rằng: ban ngày bay lên hư không, cho là hư dối; toàn là chuyện không tưởng.”
– Đại Giáo Vương Kinh Đarani nói: “Hoặc khiến người tìm Long nữ làm vợ, hàng Dược-xoa làm tôi tớ, cầm quyền tác vào Tu-la cung; chú vào tử thi khiến khai mở những của báu dưới đất; hoặc nói thành nơi thánh dược; hoặc nói tìm đến các tài bảo v.v…
Trong Hiển giáo việc này ít nghe, cho nên Tiên đức47 nói: “Ngoài Tam thừa ra, riêng có pháp Trì Minh48 vậy.”
*Hỏi: Bổn ý của chư Phật là khiến đoạn tham, sân, si; cớ sao khiến người khơi lòng tham cầu thế sự vậy?
*Đáp: Chư Phật có phương tiện độ sanh không thể nghĩ bàn. Nghĩa là có những chúng sanh không chịu cầu thẳng tới đạo Bồ-đề và lại tùy lòng ưa muốn khiến trì chú mà cầu. Do sức thần chú không thể nghĩ bàn, việc mong cầu được toại lòng, tất cả tội nghiệp được tiêu diệt, tự nhiên siêu phàm nhập thánh. Như đứa trẻ con có bệnh không chịu uống thuốc, thầy thuốc có đủ trí, thoa thuốc nơi vú mẹ trẻ nít kia nút vào, không ngờ đã uống được thuốc hay, trừ được bệnh khổ.
– Kinh Quyến Tác Tâm Chú có nói: “Nếu có chúng sanh dù đem dua mị49 để cầu phú quý, danh lợi; nếu được nghe chú này, các chúng sanh đó đời đời kiếp kiếp thành tựu được phước tụ trí tuệ.”
– Thần Biến Sớ nói: “Cảnh giới chơn ngôn, hàng Thập địa Bồ-tát50 còn cho rằng chẳng phải cảnh giới của các Ngài; huống là những người trong cõi tử ư!”
THỨ NĂM: LỢI LẠC HỮU TÌNH CỨU THOÁT U LINH.
Đại Bảo Quảng Bác Lầu Các Kinh, Đại Bi Tâm Kinh, Mậu Lê Chú Kinh v.v… hơn 15 bổn kinh đều nói: “Nếu có chúng sanh được thấy thân người trì chú, hoặc nghe âm thanh lời nói, hoặc đi qua trong bóng của họ, thì được tận diệt được tội thập ác, ngũ nghịch, đời sau được sanh vào các tịnh độ của Phật. Lại người trì chú, chỗ mặt họ thấy, chỗ thân họ chạm xúc, hết thảy loài hữu tình cũng diệt tất cả tội, đời sau sanh các nước Phật. Như người trì chú, khi đi đường có gió thổi, hơi gió này chạm vào hành giả rồi cuốn đi; hoặc thân tắm rửa trong sông, nước trôi cuốn đi những kỳ cọ; hoặc khi trời mưa, ngửng mặt lên không trung tụng chú, những hạt nước mưa trên không cũng thấm nhuần linh lực; hoặc trên đỉnh núi tụng chú, chỗ nào tầm mắt phóng tới; tất cả sự kiện trên để ảnh hưởng đến các chúng sanh, khiến mọi tội lỗi đều tiêu diệt, đời sau được sanh về cõi tịnh độ của chư Phật, hóa sinh trong hoa sen. Như thế gian chỗ có thuốc độc, đi qua dưới gió, khi gió chạm vào liền bị tổn thương còn có công lực khó lường; huống nữa thần chú không thể nghĩ bàn ư!
– Kinh Quyến Tác nói: “Nếu nghe Đarani mà sanh hủy báng, cũng vẫn được lợi ích. Như người có ác tâm đi vào trong rừng long não chiên-đàn51, rồi chặt bẻ, dậm, đạp; làm cho gãy ngã tất cả, chính thân kẻ phá hoại đó cũng dính được cái hương khí thơm tho kia. Cho nên trong Phật Đảnh Tụng có nói: “Thần thông thắng hóa52 khó nghĩ bàn, Đarani môn thật là đệ nhất.”
Các Kinh: Vô Cấu Tịnh Quang, Bất Không Quyến Tác, Phật Đảnh Tôn Thắng, Kinh Tùy Cầu v.v… nói: “Nếu vong nhơn tạo nhiều ác nghiệp khi chết bị đọa tam đồ53; chơn ngôn hành giả liền xưng tên, tuổi, tộc họ của vong linh rồi chuyên tâm chú tụng, lúc bấy giờ vong ấy sẽ lìa khỏi được ác thú và sanh nơi thiên thượng. Hoặc lấy chơn ngôn chú vào nơi đất cát, hoặc hoa sen rải trên mộ, trên thi hài của vong nhơn, liền được sanh về cõi tịnh độ của Phật. Ngoài ra, các y vật, thân phần cốt nhục của vong nhơn mà được bóng người trì chú chói vào, cũng sanh về những nước Phật. Lại chép Đarani rồi đặt trên hài cốt của vong nhơn, vong đó liền sanh nơi Thiên cung. Cho nên bậc Tiên đức có nói: “Bụi rơi bóng chói; thần đạo Thiên cung; rải đất, rưới nước; thức lìa ác thú.”
*Hỏi: Vong nhơn tạo nghiệp đã thành, bị đọa trong tam đồ vì sao chơn ngôn hành giả hoặc xưng tên, họ vong nhơn; hoặc chú nguyện vào cát, đất để trên mộ, trên thi hài mà lại giúp cho vong nhơn đó chuyển khỏi đường ác khổ, còn được vui sướng ở nước Phật ư! Chẳng những kẻ tục-sĩ ôm lòng hoài nghi, mà chính các vị xuất gia cũng khó tin.
*Đáp: Kẻ trí lấy thí dụ mà được hiểu: “Như cấm chú của người đời; cấm lửa không cháy, cấm dao không đứt, cấm rắn không mổ. Còn hay khiến hữu độc thành ra hết độc; huống chi là thần chú của Đức Như Lai, không thể đổi khổ được vui đó ư!
Ngài Trang Tử nói: “Ngoài lục hiệp54, Thánh nhơn xét đến nhưng không luận bàn.”
– Kinh Hoa Nghiêm có nói: “Lượng trí công đức đầy đủ của Thập địa Bồ-tát, thì Cửu địa Bồ-tát không hay biết, huống nữa Đức Như Lai là vua trong các Thánh; chỗ có bí mật tâm ấn, đâu có thể lấy vọng tính của phàm phu mà muốn so lường đó ư! Kìa như con cá nằm đáy giếng làm sao biết sự sâu rộng ở biển Đông, chỉ nên tin chắc đó.”
– Kinh Quán Thế Âm Bồ-tát Bí Mật Tạng Thần Chú có nói: “Nếu có người trì chú, phàm ra làm việc gì cũng được thành tựu, chỉ cần phải thâm tín55, không được sanh nghi.”
“Người trì chú còn có công năng lợi lạc hữu tình, cứu thoát u linh.”
– Kinh Thiên Thủ Thiên Nhãn Đại Bi Tâm Đà-ra-ni nói: Người trì chú sẽ không bị 15 món ác tử:
1) Không khiến người kia chết vì đói khát, khốn khổ.
2) Không bị chết vì cột trói, đánh đập.
3) Không bị oan gia, cừu địch mà hại chết.
4) Không bị quân trận giết nhau mà chết.
5) Không bị chết vì cọp beo làm hại.
6) Không bị vì rắn rít độc làm hại.
7) Không bị chết vì nước trôi, lửa cháy.
8) Không bị chết vì trúng độc dược.
9) Không bị trúng độc hại chết.
10) Không bị cuồng loạn, thất niệm56 mà chết.
11) Không bị chết vì núi, cây, bờ gộp sập đè.
12) Không bị ác yếm mị mà chết.
13) Không chết vì tà thần, ác quỷ rình hại.
14) Không bị ác bệnh triền mà chết.
15) Không bị phi phản tự hại mà chết.
– Kinh Bất Không Quyến Tác Thần Chú Tâm nói: “Người tụng chú lúc lâm chung được 8 món lợi thù thắng:
1) Khi mạng lâm chung, thấy Quán Tự Tại Bồ-tát hiện ra tướng Tỳ-kheo đến trước mặt an ủi.
2) Mạng chung được an ổn, không bị các sự thống khổ.
3) Lúc sắp bỏ mạng, mắt không trợn lên, miệng không hả méo, tay buông thong thả, chân duỗi ngay ngắn, không tiết ra phân dơ, nước tiểu, không bị trụt, rớt xuống đất.
4) Lúc sắp bỏ mạng, an trụ nhờ chánh niệm, ý không loạn tưởng.
5) Lúc chết không úp mặt.
6) Khi sắp chết được vô tận biện57.
7) Khi đã xả mạng rồi, tùy nguyện sanh về cõi tịnh độ của chư Phật.
8) Thường cùng thiện hữu58 không xa rời nhau.”
– Kinh Thập Nhất Diện Quan Thế Âm Chú nói: “Người tụng chú được 4 món công đức:
1) Khi lâm chung được thấy chư Phật.
2) Mạng chung không bị đọa vào chốn ác thú.
3) Không bị hiểm nạn, tai ách mà chết.
4) Được sanh vào cõi Cực lạc thế giới.”
THỨ SÁU: CHƯ PHẬT MẪU GIÁO HẠNH BỔN NGUYỆN
Tất cả Chư Phật đều từ Đarani sanh ra.
Kinh Lầu Các nói: “Chơn Ngôn là mẹ của Chư Phật, thành chủng tử Phật, nếu không chơn ngôn thì không thành Chánh giác. Tất cả Tam tạng kinh điển đều do Đarani xuất ra.”
Kinh Tối Thượng Đại Bảo Thừa Vương nói có 4 thừa:
1) Thanh Văn Thừa.
2) Duyên Giác Thừa.
3) Phương Quảng Đại Thừa.
4) Tối Thượng Kim Cang Thừa, đó là Đarani tạng vậy.
Thần Biến Sao nói: “Nghìn dòng, muôn phái khởi từ núi Tích Thạch, Côn Lôn; 12 phần Kinh phát xuất từ tạng Tổng Trì bí mật, lại muôn hạnh cũng do Đarani mà ra. Nghĩa là trong chơn ngôn, mỗi mỗi một chữ toàn là Vô Tướng Pháp Giới, muôn hạnh đều từ pháp giới mà ra.”
– Kinh Trì Minh Tạng Nghi Quỹ nói: Chữ ÁN (ÚM) tức là vô tướng pháp giới mà ra.
– Thần Biến Sớ nói: “Vô tướng pháp giới toàn là chơn ngôn, chơn ngôn toàn là vô tướng pháp giới, vả lại chơn ngôn cũng gọi là Tam tạng, nghĩa là trong chơn ngôn mỗi mỗi một chữ đều gồm đủ cả: Giới, Định, Huệ, dù muôn hạnh, không ra ngoài Lục độ59, không ly Tam học60. Đã nói chơn ngôn bao gồm Tam tạng, tức biết chơn ngôn bao gồm muôn hạnh. Chơn ngôn là tổng hạnh, các pháp môn khác đều là chi lưu61 các hạnh môn.”
*Hỏi: Trên dẫn kinh nói rằng: Đarani là Thiền Định Tạng, trăm nghìn tam-muội thường hiện tiền. Nay lại nói: Chơn ngôn tổng hàm Tam tạng, tức biết chơn ngôn tổng chứa tất cả môn Thiền định. Cớ gì Thiền giả ngày nay không cho trì chú?
*Đáp: Trong các truyện ký Thiên Trúc và Trung Hoa, xưa nay các Thiền Đức đều vâng làm các điều thiện, huống gì thần chú là Vô tướng định môn62, tâm ấn của Phật ư! Trong Bạch Tán Cái Đarani có bài tụng rằng: “Khai vô tướng môn viên tịch63 tông, tự tự quán chiếu64 Kim Cang Định65” hoặc “Du-già diệu chỉ66 truyền tâm ấn, Ma-ha-diễn67 hành tổng trì môn.” Hoặc như Long Thọ Bồ-tát, trong Truyền Đăng Lục, ở Tây Thiên thiền tông, là tổ thứ 14 còn chép lược ra Kinh tạng trì minh để hoằng dương thần chú Chuẩn-đề. Ngài Nhất Hạnh Thiền Sư là Thánh Nhơn ở xứ Trung Hoa còn tán thuật Thần biến chơn ngôn68. Ngài Trí Giả Thiền Sư chứng Túc mạng thông69 cùng rộng bày nghi quỹ trì chú. Khế Phù Thiền Sư, có người hỏi Tối Thượng Thừa, ngài liền dạy tụng Mật Ngôn. Vậy xưa các Thiền sư đâu không cho trì chú ư!
Lại như Thiền Tôn đã nói: Tất cả các pháp đều là Chân Như. Trì tụng Chơn Ngôn, đâu không phải là Chân như? Nay có Thiền sư hoặc Giảng sư thấy hoằng truyền mật chú, sợ mất lợi của mình, tâm sinh tật đố. Vậy xin quý vị hiện tại cũng như vị lai đề phòng ác báo. Bên trên tuy có nói: Hủy báng vẫn được lợi ích, nhưng sự lợi đó mong manh lắm; và hủy báng thường bị phạt vì Mật Chú là tâm ấn của Chư Phật, có vô lượng Minh Vương, Chư Thiên, Long Thần thảy đến hộ trì; nên khiến người hủy báng hiện đời đa phần bị trừng phạt, xin mong kẻ trí phải cần dè dặt vậy.
THỨ BẢY: TỨ CHÚNG DỊ TU KIM CANG THỦ HỘ
Tất cả tứ chúng chỉ cần hiểu lời nói; đi, đứng, ngồi, nằm, trong bốn oai nghi, được dễ dàng tụng đọc. Lại chỉ miệng niệm được coi là chơn hạnh, năng trừ phiền não, an lạc pháp thân, không cần thông suốt giáo điển, như người bệnh được uống thuốc, uống vào liền trừ bệnh, thân an, không cần phải hiểu rộng sách thuốc.
– Kinh Bát-nhã Sớ nói: “Tổng Trì (thần chú) cũng như diệu dược, cũng như thiên cam lồ, năng trị lành các bệnh, uống thứ đó thường an vui”.
– Phật Đảnh Đarani Sớ nói: “Trai giới không thọ bẩm mà được đầy đủ, quả chứng tuy xa mà có thể được; tiêu hết nạn, đạt tới lợi ích; tự tu hành lại hóa độ cho người khác, bởi nhơn của người, bởi quả của người, không có việc gì mà không đạt được.”
– Mạn Trà La Sớ nói: “Ai niệm thần chú của Đức Như Lai. Tâm tâm ám hợp tâm của Như Lai, đọc mật ngôn của Bồ-tát, sanh tử nào không lánh xa, Niết-bàn nào mà không chứng đắc. Nếu y các Tôn khác tu hành, cần yếu phải biết rộng giáo lý của Phật, tỏ ngộ được chân tâm, nhiên hậu70 tu hành, mới là chánh hạnh; nếu chưa ngộ mà tu, thì không phải chánh hạnh. Như người bệnh ở đời, cần yếu phải biết rộng sách thuốc, hiểu rõ dược tánh mới trị được bệnh, tức khó được trong muôn một vậy. Nên biết thần chú hạnh môn tóm lược công đức thâm sâu, khắp dẫn bảy chúng mau đến Bồ-đề, rất là yếu đạo”.
– Ngài Nghĩa Tịnh Tam Tạng có nói: “Lên trời cỡi rồng, sai xử trăm thần, phương pháp lợi sanh chỉ cần thần chú giúp đỡ.”
* Hỏi: Nếu y theo Hiển giáo sanh lòng tin, nương theo lòng tin phát sanh sự hiểu biết, nương sự hiểu biết phát khởi hạnh tu hành, tu hành thành Chánh quả. Nay Mật Tông thần chú không cần sanh hiểu biết, chỉ cần trì tụng sẽ được đạo quả, hẳn đã vượt qua quy tắc thông thường, thật khó mà sanh lòng tin.
* Đáp: Như người bệnh trong thế gian không hiểu phương thuốc, gặp được thuốc thần diệu mà uống, liền được thân tâm an ổn. Nếu đã không hiểu dược tánh, vì sao trừ bệnh thân an? Thuốc đời còn như vậy, huống chi thần chú không thể nghĩ bàn của Đức Như Lai, cũng như giáo pháp của Như Lai khó thể lấy một lý mà suy cạn. Đã nói Hiển, Mật có khác; không thể lấy một mặt mà giải.
– Khởi Tín Sao nói: “Ép chặt trụ đàn mà lên dây, toàn là ngu, ôm cây đợi thỏ, chẳng phải kẻ trí; chỉ nên tin mà tu trì sẽ mau đắc đạo quả. Nếu chẳng có lòng tin, thì luống uổng công chẳng ích gì.”
– Kinh Đại Bi Tâm Đà-ra-ni nói: “Tụng trì thần chú thì tất cả mọi sự mong cầu đều được kết quả toại nguyện, chỉ trừ đối với thần chú mà sanh lòng nghi. Nếu có sinh nghi không tin, trong trăm vạn kiếp luống uổng công khó nhọc mà chẳng gần được Tam bảo.”
– Các kinh trong Mật Tạng thường nói: “Kẻ hành giả đối với chơn ngôn, trong 4 oai nghi, có vô lượng Thiên Long, Bát bộ chúng, Kim Cang Thiện Thần thường theo gia hộ”.
– Kinh Quảng Đại Viên Mãn Vô Ngại Đại Bi Tâm Đà-ra-ni nói: “Tụng trì Đarani là Vô úy tạng, Long Thiên, Thiện Thần thường theo gia hộ. Nếu như pháp tụng chú, tức có tất cả Thiện Thần, Long Vương, Kim Cang Mật Tích thường theo hộ vệ không xa lìa hai bên người trì chú như giữ gìn đôi tròng con mắt, như hộ mạng mình… Người trì chú, hoặc ở núi non đồng vắng, ngủ riêng một mình, các Thiện Thần sẽ thay nhau ngủ nghỉ để bảo vệ trừ sạch tai chướng. Nếu gặp giặc, trận đánh, trộm cướp, trốn lạc qua nước khác Thiện Thần, Long Vương sẽ dẫn dắt về chỗ cũ. Nếu ở nơi núi rừng, đồng vắng, nước lửa thiếu thốn, Long Vương ủng hộ hóa ra nước lửa, cho nên có bài kệ: “Long Thiên Thánh chúng đồng từ hộ, trăm ngàn tam-muội đốn huân tu71.”
– Kinh Đại Phật Đảnh Đarani nói: “Giả sử có chúng sanh nơi tâm tán loạn, miệng vẫn tụng thần chú, thường được tám vạn bốn ngàn na-do-tha72, hằng hà sa cu-chi73 Kim Cang Tạng Vương Bồ-tát chủng tộc mỗi mỗi đều có các Kim Cang chúng làm quyến thuộc, ngày đêm thường theo hộ vệ người này. Dù có Ma Vương phương tiện rình tìm người kia, cũng không thể được. Các tiểu quỷ thần xa lánh kẻ thiện nhơn này ngoài 10 do-tuần. Nếu quyến thuộc của ma muốn rình tìm đến xâm nhiễm, nhiễu hại kẻ thiện nhơn các chúng Kim Cang lấy chày đập nát đầu, nhỏ như hạt bụi; năng khiến người này việc làm như nguyện”. Cho nên có bài tụng: “Tám vạn bốn ngàn Kim Cang chúng; đi, đứng, nằm, ngồi đều theo hộ thân.”
Mật bộ các kinh đều rộng nói hộ trì cho người tụng chú. Muốn biết rõ thêm, xin xem trong Tạng giáo.
THỨ TÁM: KHIẾN PHÀM ĐỒNG PHẬT NHƯ LAI QUY MẠNG.
Chơn ngôn người hành giả, trì tụng thần chú, khi khóa số đã mãn. Thân, khẩu, ý, ba nghiệp ra làm các việc thiện, ác đều thành pháp môn vô lậu công đức.
– Bạch Tán Cái Tụng nói rằng: “Tụng xong một vạn tám ngàn biến, biến biến nhập nơi Vô tướng định; tên thành kiên cố Kim Cang Tràng74, tự tại, được gọi là Phật giữa loài người. Dù cho mắng chửi, chẳng lấy làm lỗi, chư Thiên vẫn nghe tiếng thành ra tiếng Phạn Âm.”
– Kinh Đại Bi Tâm Đà-ra-ni nói: “Tụng trì Đarani ấy, trong miệng nói ra lời gì, hoặc thiện hay ác, tất cả Thiên Long nghe đều là Pháp âm thanh tịnh”. Lại còn có bài kệ: “Thí như thuốc linh đơn, điểm sắt thành vàng báu, tụng trì Đarani, biến phàm thành Thánh hiền.”
– Kinh Biến Sớ có nói: “Chơn ngôn hành giả năng khiến 3 nghiệp giống như 3 nghiệp của Bổn Tôn”. Cho nên 10 phương thế giới các Đức Như Lai hộ niệm cho người trì chú vậy (Phật Đảnh Tụng).
THỨ CHÍN: ĐẦY ĐỦ THA LỰC, TỰ LỰC, HIỆN THÀNH BỒ-ĐỀ.
Trong Hiển Giáo có Tự lực và Tha lực. “Thập Trụ Luận’’ và “Niệm Phật Cảnh’’ có nói:
1. Tự Lực Môn: Nghĩa là tu Lục độ hết thảy muôn hạnh, gọi là khó hành đạo, như người đi bộ xa nghìn dặm thì phải đến chậm.
2. Tha Lực Môn: Các pháp môn niệm Phật gọi là dễ hành đạo, như người đi đường thủy xuôi thuyền, thuận gió thì được đến mau.
Nay trong chơn ngôn Bí Mật thần chú, đầy đủ cả hai lực Tự và Tha.
– Kinh Đại Thừa Bảo Trang Nghiêm Vương và các kinh có nói: “Hành giả chơn ngôn, ngày ngày được đầy đủ Ba-la-mật, viên mãn công đức.”
– Phật Đảnh Tụng nói: “Không trì trai mà gọi là trì trai, không trì giới mà xưng là trì giới… Khi nghe Phật Đảnh Đarani liền được Cụ túc Thanh văn giới75.’’
– Phật Đảnh Sớ nói: “Hạnh môn Bồ-tát tùy hành thời đủ; nay không thành tựu mà tự đủ; là nhờ sức của thần chú có đầy đủ muôn hạnh; lời nói không sai.’’
– Kinh Mạt Pháp Trung Nhất Tự Chú nói: “Sau khi diệt độ, Ta biến thân làm chú này’’ v.v… tức là Tha lực môn.
– Kinh Đại Bảo Quảng Bác nói: “Ta từ nơi vô lượng cu-chi trăm ngàn kiếp, tuy hành khổ hạnh mà không được Bồ-đề, nhờ có vừa nghe Đarani, thì tăng thêm hạnh tương ứng, liền thành Chánh giác.’’
– Ngũ Tự Đarani có bài tụng: “Chư Phật sức bổn thệ, hiện thành các việc Thánh”, và “Nếu họ chưa công đức, chỉ trong đời này liền được Bồ-đề, không cần lao nhọc, tấn tu nhiều kiếp”.
– Thần Biến Sớ nói: “Xét Đarani làm Đại bất tư nghì thừa, thành Phật thần thông”, có nghĩa là y các món khác để tu thành Phật, như cỡi dê ngựa, đi nghìn dặm đường, qua thời gian rất lâu mới đến. Y Đarani môn để tu, như cỡi thần thông đi nghìn dặm đường, móng ý liền đến nơi. Chỗ đến tuy không khác, nhưng chỗ phương pháp có chậm mau. Lại như các môn thành Phật như mài vàng đá lấy ngọc Như ý, tu theo chơn ngôn thành Phật như sức thần thông lấy ngọc Như ý.
– Thần Biến Sao còn nói: “Các vị Bồ-tát vì cầu Bồ-đề, tuy tu các khổ hạnh khó làm, như sự cứu lửa cháy đầu, trải qua vô lượng kiếp còn không được thành tựu, chơn ngôn hành giả nếu tu không thiếu pháp tắc thì chỉ trong đời này sẽ đuợc thành công đắc chứng Bồ-đề. Ngoài ra “Đốn siêu các địa vị, mau xa lìa phiền não ràng buộc, là vì nhờ chú thuật”.
– Đại Giáo Vương Kinh có nói: “Nếu không y bí mật khóa tụng tu hành, sẽ không thành công trọn vẹn ở cõi Vô thượng Bồ-đề”.
THỨ MƯỜI: CHƯ PHẬT, NHƯ LAI THƯỢNG NÃI CẦU HỌC (Chư Phật Như Lai còn tìm cầu học).
– Đại Thừa Bảo Trang Nghiêm Vương Kinh nói: “Các Phật cũng cầu thần chú, huống nữa phàm phu không trì tụng sao?”
Lại nói: “Đức Quan Âm có 6 chữ Đại Minh Đarani, tất cả Như Lai đều không biết chỗ sở đắc kia; nhân vị Bồ-tát làm thế nào mà biết được’’… đến nỗi nói: “Phật trên hoa sen đã thành Phật rồi, mới trải qua vâng thờ các Phật, để cầu 6 chữ Đại Minh này v.v…’’
*Hỏi: Phật có đủ trí, đâu không biết Đarani đó ư?
*Đáp: Có 3 dụng ý.
1) Tiêu-biểu Đarani này là thù thắng thâm sâu, khiến tôn trọng. Như trên đã nói Phật không biết mà tự cầu đó.
2) Phật trong Quyền giáo76: Như A-la-hán hay Bích-chi-phật. Phật trong Quyền giáo không thể biết được Viên tôn mật chú, như Tiểu thừa cực quả không hay biết được pháp thâm sâu của Đại thừa.
3) Mật Tôn thần chú: Tức thể lại là Viên viên quả hải77, cho nên Phật không đắc được. Như Thích Đại Thừa Luận: “Viên viên quả hải Phật cũng không đắc được”.
* Hỏi: Vì sao chư Phật không đắc được Viên viên quả hải?
* Đáp: Viên viên quả hải là pháp bổn tánh, tiêu biểu chẳng phải Phật tu nhơn đoạn chướng mà được; lại tiêu biểu ra ngoài nhân quả vậy. Vì thế nên nói chư Phật không được mà tự cầu đó. Ngài Hiền Thủ nói: “Tánh đức quả hải, tức là thập Phật cảnh giới vậy’’.
Mười Môn từ trước đến đây là lược bày Mật bộ, y tận kinh điển, chẳng phải riêng do kẻ nào mà hay biết được mật chỉ. Những bậc bác học thượng trí, xét kỹ nơi đây mà rõ.