Đồng Tử Quang Nghiêm là một vị Bồ Tát tu hành chứng quả, dùng ánh sáng của trí huệ và công đức để trang nghiêm, nên có tên là Quang Nghiêm
Phật bảo Đồng-Tử Quang-Nghiêm:
– Ông đi đến thăm bịnh ông Duy-Ma-Cật.
Quang-Nghiêm bạch Phật:
– Bạch-Thế-Tôn! Con không kham lãnh đến thăm bịnh ông. Vì sao? – Nhớ lại ngày trước con ở trong thành lớn Tỳ-Da-Ly vừa ra, lúc đó ông Duy-Ma-Cật mới vào thành, con liền chào và hỏi rằng: “Cư-sĩ, từ đâu đến đây?”
Ông đáp: “Tôi từ Đạo-tràng đến”.
Con hỏi: “Đạo-tràng là gì?”
Ông đáp: “Trực-tâm là Đạo-tràng, vì không hư dối; phát hạnh là đạo-tràng, làm xong các việc; thâm-tâm là đạo-tràng, thêm nhiều công-đức; Bồ-đề tâm là đạo-tràng, vì không sai lầm; bố-thí là đạo-tràng, không mong phước báo; trì giới là đạo-tràng, được nguyện đầy đủ; nhẫn-nhục là đạo-tràng, đối chúng-sanh tâm không chướng-ngại; tinh-tấn là đạo-tràng, không biến trễ; thiền-định là đạo-tràng, tâm điều-nhu; trí tuệ là đạo-tràng, thấy rõ các pháp, từ là đạo-tràng, đồng với chúng-sanh; bi là đạo-tràng, nhẫn chịu sự khổ nhọc; hỉ là đạo-tràng, ưa vui chánh pháp; xả là đạo-tràng, trừ lòng thương ghét; thần thông là đạo-tràng thành tựu pháp lục-thông; giải-thoát là đạo-tràng, hay trái bỏ; phương-tiện là đạo-tràng, giáo-hóa chúng-sanh; tứ-nhiếp là đạo-tràng, nhiếp độ chúng-sanh; đa-văn là đạo-tràng, đúng theo chỗ nghe mà thật hành; phục-tâm là đạo-tràng, chánh quán các pháp; ba mươi bảy phẩm trợ-đạo là đạo-tràng, bỏ pháp hữu vi; tứ-đế là đạo-tràng, chẳng dối lầm thế-gian; duyên khởi là đạo-tràng, từ vô-minh cho đến lão, tử, đều không hết; các phiền-não là đạo-tràng, biết là vô-ngã; tất cả pháp là đạo-tràng, biết các pháp vốn không; hàng ma là đạo-tràng, không lay động; tam giới là đạo-tràng, không chỗ đến; sư-tử-rống là đạo-tràng, không sợ-sệt; thập lực, vô-úy, bất cộng pháp là đạo tràng, không các lỗi; tam minh là đạo-tràng, không còn ngại; một niệm biết tất pháp là đạo-tràng, thành tựu nhất-thiết-chủng-trí. Như vậy Thiện-nam-tử! Nếu Bồ-tát đúng theo các pháp ba-la-mật mà giáo-hóa chúng-sanh, thời bao nhiêu việc làm, hoặc nhứt cử nhứt động, phải biết đều là từ nơi đạo-tràng mà ra, ở nơi Phật-pháp vậy”.
Bài giảng đến đây là hết

Bài Viết Liên Quan
Bài 71: Khỏi Đầu Ba Thước Có Thần Linh
Bởi nhìn không thấy Thánh Thần. Tưởng rằng không có, chẳng cần sợ chi Nhưng mà đâu biết được rằng...
PHẦN 5: GẶP GIỚI HIỀN PHÁP SƯ
Đường Thái Tông năm Trinh Quang Thứ năm (631 AC). Huyền Trang 32 tuổi đã phải trải qua trăm ngàn...
TẬP SAN MẬT PHƯỚC SỐ 3
Độc giả nhấn vào nút bên dưới để xem bản đầy đủ của Tập San Mật Phước Số 3. Xuất...
15. KINH CHUẨN ĐỀ ĐÀ LA (HỘI THÍCH)
Lời dẫn KINH CHUẨN ĐỀ ĐÀ LA (HỘI THÍCH) Mật giáo là tạng kinh Vô Tự. Nó thuộc loại Mật-Pháp...
Bài 117: Vườn thanh tâm
Đá ngồi lặng giữa cỏ hoa, Nước trong khe suối lượn qua mượt mà Gió đưa cành liễu la đà...
Bài 144: Tâm sáng, Đạo cao, Đời lành
Giữ tâm tinh khiết trong veo Thì bao sóng gió cũng theo lối về Tu hành thoát khỏi cơn mê...
CHƯƠNG I: III – Phép Quán Đảnh (PHẦN 3/6)
III. PHÉP QUÁN ĐẢNH (ABHISEKHA) Theo thông tục ở Ấn, “Quán Đảnh” là dùng nước rưới lên đầu. Như vị Thái...
PHẦN 2 – HỒ LY HỚP HỒN ĐẮC KỶ
Từ khi vua Trụ đi dâng hương đền bà Nữ Oa trở về, mê bóng sắc pho tượng đến nỗi...