Sầu này chẳng của riêng ai
Nỗi lòng này có giãi bày được chăng?
Vài người thành phố khó khăn
Chê bai dân tỉnh: “Cái thằng nhà quê!”
Đâu ai muốn phải xa quê
Tha hương cầu thực làm thuê lấy tiền
Bởi vì đói khổ triền miên
Nên đành chịu cảnh luỵ phiền kiếm ăn
Xa quê thật lắm khó khăn
Sáng ăn cơm nguội để dằn bụng kêu
Tiền thì chẳng kiếm bao nhiêu
Mỗi ngày quần quật sáng chiều bở hơi
Tối về lòng rối tơi bời
Thương cha nhớ mẹ ở nơi quê nhà
Mỗi ngày trông ngóng con xa
Biết khi nào mới cả nhà đoàn viên
Dù lòng lắm những muộn phiền
Nhưng mà đâu dám than phiền với ai
Cũng do số phận an bày
“Thôi thì cố gắng! Có ngày vượt qua!”
Khó khăn trong cõi ta bà
Đều là thử thách bày ra cho mình
Mỗi người một cuộc hành trình
Học cho hiểu đặng nhân sinh cuộc đời!
– Thầy Quảng Nghệ –
(đã đăng trong tập san Mật Phước số 4)