Đồng Tử Quang Nghiêm là một vị Bồ Tát tu hành chứng quả, dùng ánh sáng của trí huệ và công đức để trang nghiêm, nên có tên là Quang Nghiêm
Phật bảo Đồng-Tử Quang-Nghiêm:
– Ông đi đến thăm bịnh ông Duy-Ma-Cật.
Quang-Nghiêm bạch Phật:
– Bạch-Thế-Tôn! Con không kham lãnh đến thăm bịnh ông. Vì sao? – Nhớ lại ngày trước con ở trong thành lớn Tỳ-Da-Ly vừa ra, lúc đó ông Duy-Ma-Cật mới vào thành, con liền chào và hỏi rằng: “Cư-sĩ, từ đâu đến đây?”
Ông đáp: “Tôi từ Đạo-tràng đến”.
Con hỏi: “Đạo-tràng là gì?”
Ông đáp: “Trực-tâm là Đạo-tràng, vì không hư dối; phát hạnh là đạo-tràng, làm xong các việc; thâm-tâm là đạo-tràng, thêm nhiều công-đức; Bồ-đề tâm là đạo-tràng, vì không sai lầm; bố-thí là đạo-tràng, không mong phước báo; trì giới là đạo-tràng, được nguyện đầy đủ; nhẫn-nhục là đạo-tràng, đối chúng-sanh tâm không chướng-ngại; tinh-tấn là đạo-tràng, không biến trễ; thiền-định là đạo-tràng, tâm điều-nhu; trí tuệ là đạo-tràng, thấy rõ các pháp, từ là đạo-tràng, đồng với chúng-sanh; bi là đạo-tràng, nhẫn chịu sự khổ nhọc; hỉ là đạo-tràng, ưa vui chánh pháp; xả là đạo-tràng, trừ lòng thương ghét; thần thông là đạo-tràng thành tựu pháp lục-thông; giải-thoát là đạo-tràng, hay trái bỏ; phương-tiện là đạo-tràng, giáo-hóa chúng-sanh; tứ-nhiếp là đạo-tràng, nhiếp độ chúng-sanh; đa-văn là đạo-tràng, đúng theo chỗ nghe mà thật hành; phục-tâm là đạo-tràng, chánh quán các pháp; ba mươi bảy phẩm trợ-đạo là đạo-tràng, bỏ pháp hữu vi; tứ-đế là đạo-tràng, chẳng dối lầm thế-gian; duyên khởi là đạo-tràng, từ vô-minh cho đến lão, tử, đều không hết; các phiền-não là đạo-tràng, biết là vô-ngã; tất cả pháp là đạo-tràng, biết các pháp vốn không; hàng ma là đạo-tràng, không lay động; tam giới là đạo-tràng, không chỗ đến; sư-tử-rống là đạo-tràng, không sợ-sệt; thập lực, vô-úy, bất cộng pháp là đạo tràng, không các lỗi; tam minh là đạo-tràng, không còn ngại; một niệm biết tất pháp là đạo-tràng, thành tựu nhất-thiết-chủng-trí. Như vậy Thiện-nam-tử! Nếu Bồ-tát đúng theo các pháp ba-la-mật mà giáo-hóa chúng-sanh, thời bao nhiêu việc làm, hoặc nhứt cử nhứt động, phải biết đều là từ nơi đạo-tràng mà ra, ở nơi Phật-pháp vậy”.
Bài giảng đến đây là hết
Bài Viết Liên Quan
Câu Chuyện Số 10 : Hang Pắc Bó
Khoảng 24 năm trước, trên đường truyền đạo, thầy già và 4 đệ tử được một gia đình mời đến...
LINH XĂM ĐỨC THÁNH TRẦN HƯNG ĐẠO – QUẺ SỐ 35
QUẺ SỐ 35 – ĐẠI CÁT TRIỆU Khô trúc sinh duẩn DỊCH Tre khô mọc măng TỔNG THI Đống diệp...
LINH XĂM ĐỨC THÁNH TRẦN HƯNG ĐẠO – QUẺ SỐ 48
QUẺ SỐ 48 – HẠ HẠ TRIỆU Trụy phấn phiêu hương DỊCH Rã phấn bay hương TỔNG THI Kính phá...
5. KINH ĐẠI THỪA TRANG NGHIÊM BẢO VƯƠNG
Bản Đại Thừa Trang Nghiêm Bảo Vương Kinh hàm ý cho biết: Nếu hành giả chỉ đọc Om mani padme...
Bài 24: Bảo Kiếm Mở Kho Vàng
Trước khi xuống núi hạ phàm. Ân Sư căn dặn, dám đâu trái lời: “Rằng con phải đợi đúng thời...
Bài 164: Về lại tuổi thơ
Tuổi thơ rong ruổi đồng xanh Thả diều thổi sáo trong lành gió đưa Nụ cười chan chứa ban trưa...
CHƯƠNG VI: V – THẤT CU CHI PHẬT MẪU SỞ THUYẾT ĐÀ-LA-NI KINH
Đường Thiên Trúc, Ngài Tam Tạng Pháp Sư Quảng Trí Bất Không phụng chiếu dịch Phạn ra Hán văn.Tỳ khưu...
Linh phù Vợ Chồng Hòa Thuận
Tất cả những linh phù này đều có công năng linh dị, những người được Điểm đạo và được Tổ...