Phần 2: HUYỀN TRANG NHẬN ĐỆ TỬ – THỈNH GIÁO THUẬT SĨ

mật phước tự huyền trang gặp quan thế âm bồ tát

Trong khi Huyền Trang đang lễ Phật và cầu nguyện thì có người dân tộc Hồ bước vào điện. Nhìn thấy tăng nhân Huyền Trang đang lễ Phật, ông liền đi quanh Huyền Trang 3 vòng. Huyền Trang lấy làm lạ bèn hỏi thăm nguyên nhân. Ông ta cho biết tên ông là Thạch Bàn Đà, là một người tín ngưỡng Phật giáo, muốn cầu một tăng sĩ giúp ông ta thọ giới cư sĩ.

Huyền Trang thấy ông ta có tâm hướng thiện bèn chịu giúp cho ông ta thọ ngũ giới của cư sĩ. Thọ ngũ giới xong Thạch Bàn Đà rất vui mừng ra về. Nhưng sau một lúc lại quay trở lại và mang theo một số bánh trái để cúng dường Huyền Trang, như là cúng dường cho sư phụ của mình.
Lúc ấy, Huyền Trang quan sát Thạch Bàn Đà thấy ông ta là một Phật giáo đồ mới thọ giới cư sĩ, có thân thể cường tráng, đầu óc thông minh và có tâm hướng thiện, mà Huyền Trang lúc này cũng đang cần một người để làm người hướng dẫn trên đường sang Ấn Độ, Thạch Bàn Đà là người dân tộc Hồ, tới từ hướng Tây nên có thể rành đường đi Tây phương hơn người Hán. Huyền Trang đem ý định của mình là muốn đi Tây phương cầu pháp nói cho Thạch Bàn Đà biết. Thạch Bàn Đà lập tức đồng ý và rất vui mừng khi nghe sư phụ Huyền Trang có một đại hoằng nguyện như thế, vì người làm đệ tử như Thạch Bàn Đà cũng có được một phần danh dự. Thạch Bàn Đà liền nguyện hộ tống sư phụ vượt qua quan ải.

Huyền Trang cũng thấy việc mình cầu xin với Phật và được cho một người thích nghi để dẫn đường thì rất vui mừng, bèn cùng Thạch Bàn Đà ước hẹn thời giờ và hối thúc Thạch Bàn Đà đi chuẩn bị. Huyền Trang cũng tự mình chuẩn bị thức ăn, nước uống cùng mua một con ngựa.
Sử ghi: Qua ngày sau Huyền Trang vì đã biết cảnh giác nên không dám gặp Thạch Bàn Đà ở ban ngày. Khi mặt trời khuất bóng Huyền Trang dẫn ngựa núp trốn trong bụi cỏ, đêm đến Thạch Bàn Đà quả nhiên đến hẹn và còn dẫn theo một người lớn tuổi cũng là người dân tộc Hồ cùng một con ngựa ốm già có bộ lông đỏ. Huyền Trang trông thấy rất lấy làm không vui, vì đã ước hẹn một mình Thạch Bàn Đà là người hướng đạo cho mình. Nay Thạch Bàn Đà còn đem thêm một ông lão khác, làm sao ông ta có thể kham nổi cuộc hành trình gian nan ngàn dặm, vậy chẳng phải là đem thêm sự khó khăn hơn chăng? Và lại thêm một con ngựa vừa già vừa ốm thì có dùng được gì?

Thạch Bàn Đà hiểu ý Huyền Trang nên lập tức giải thích cùng Huyền Trang là ông lão này tuy có tuổi nhưng ông ta đã đi qua đoạn đường này hơn 30 bận nên ông thuộc đường như trong lòng bàn tay. Thạch Bàn Đà tuy tuổi trẻ và khỏe nhưng không thể rành đường như ông ta.

Lúc ấy ông lão cũng khuyên Huyền Trang rằng đường đi Tây phương quá ư là nguy hiểm, Huyền Trang lại không giống như những người đi buôn tơ lụa, họ đi thành đoàn tương trợ cho nhau, khuyên Huyền Trang hãy nên nghĩ lại đừng khinh rẻ mạng sống. Lời của ông lão là xuất phát tự lòng tốt nhưng Huyền Trang trả lời khẳng định là: tôi vì muốn cầu đại pháp, phát nguyện đi Tây phương bất luận trên đường có bao nhiêu gian nan, hiểm trở. Nếu không đến được nước Bà la môn (tức Ấn Độ) tôi tuyệt sẽ không trở về hướng Đông. Dù chết dọc đường cũng không hối hận.

Ông lão nghe Huyền Trang nói thế thì rất lấy làm khâm phục, ông ta nghĩ là mình tuy đã đi qua hơn 30 bận con đường ấy nhưng nay thì tuổi đã già, chuyến đi này chưa chắc thành công và ông ta cũng không muốn mất mạng. Nên ông ta nói với Huyền Trang rằng: Sư đã quyết định đi thì sư hãy dùng con ngựa của tôi. Con ngựa này đã đi qua con đường trước mặt hơn 15 bận rồi và nó rất thuộc đường. Còn con ngựa của sư đó, tuy trông nó mạnh khỏe nhưng nó sẽ không kham nổi hiểm trở trên đường và cũng không có thuộc đường.

Khi nghe ông lão nói Huyền Trang chợt có cái nhìn khác về con ngựa lông đỏ già ốm này. Vì Huyền Trang nhớ lại vào lúc trước khi quyết định chuyến Tây hành cầu pháp này, Huyền Trang đã đi gặp một thuật sĩ tên Hà Hồng Đạt ở thành Trường An để xin chỉ giáo vì không biết chuyến đi có bao nhiêu phần chắc chắn, khi đó đã không nghĩ đến việc mình là một tín đồ Phật giáo mà lại đi thỉnh giáo với một thuật sĩ có chút tiếng tăm. Thuật sĩ đã bói cho Huyền Trang một quẻ và cho biết Huyền Trang có thể thực hiện được chuyến đi và sẽ cỡi một con ngựa già ốm có bộ lông đỏ, cái yên ngựa đã được sơn phết lại và trước yên có một miếng sắt.

Huyền Trang nhớ lời của thuật sĩ nói bèn kéo con ngựa lại nhìn thì quả nhiên thấy yên ngựa đã được sơn phết lại, trước cái yên quả thật có một miếng sắt. Khi ấy Huyền Trang bèn dùng con ngựa đỏ già ốm ấy, và cùng Thạch Bàn Đà đi về hướng Tây.

(còn tiếp)

0 0 votes
Article Rating
Nhận Thông Báo
Thông báo khi
guest

Bài Viết Liên Quan

MẬT PHƯỚC TỰ KHUYẾN TU

Bài 54: Thơ Khuyến Tu Từ Thầy Quảng Nghệ

Các trò cầu pháp lão đây. Cúng dường cảm kích ơn thầy truyền trao Lão vui mừng biết dường nào...

mật phước tự tộc rồng hội ngộ anh hào

Bài 22 Đôi Lời Cùng Bậc Anh Hào

Đôi lời cùng bậc anh hào. Lão nay bảy chục tuổi trờiHồi âm thơ tín chẳng thời được nhanhLão mong...

PHẦN 7 – TỬ NHA COI BÓI

Đây nói về lúc sau khi Tử Nha dùng phép đuổi năm con yêu giúp viên ngoại Dị Nhân cất...

Mật phước tự

Bài 58 Mật Phước Tự

Lâu nay lão nghỉ làm thơ. Vì lo bận bịu đợi chờ dựng xây Ngôi chùa Mật Phước trời tây...

TẬP SAN MẬT PHƯỚC SỐ 5

Độc giả nhấn vào nút bên dưới để xem bản đầy đủ của Tập San Mật Phước Số 5. Xuất...

quan thánh đế quân hộ mạng

Xăm Quan Thánh 37

Xăm Quan Thánh 37: Trung Bình 第三十七号簽 中平焚香來告復何辭善悪平分汝自知屏却昧公心裏事出門無礙是通時碧仙注 :雨欲陷人終自陷欺心暗裏鬼神知若能改善求天福轉禍為祥事事宜 Âm: Phần hương lai cáo phục hà từ,Thiện ác bình phân...

CHƯƠNG II: I – LƯỢC SỬ MẬT-TÔNG TÂY-TẠNG

I. LƯỢC SỬ MẬT-TÔNG TÂY-TẠNG Trước khi Mật Giáo được truyền sang Tây Tạng, dân chúng nơi đây chưa có...

mật phước tự cầu nguyện phật

Ân Phước Cho Emily Trương

Tôi xin chia sẻ câu chuyện ân phước của Thánh Thần cho Emily Trương. Emily là người Tiều Châu ở...

0 Comments
Bình chọn nhiều nhất
Mới nhất Cũ nhất
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận
Chia Sẻ Bài Viết