Cuộc đời một giấc mộng sâu.
Mấy ai chịu khó ngoảnh đầu ngẫm suy
Sớm khuya vất vả mấy kỳ
Chỉ lo tìm kiếm lợi danh bạc tiền
Rồi khi tật bịnh triền miên
Vụt trong thoáng chốc tỉnh liền cơn mê
Đến khi hết hạn phải về
Mới thời bỡ ngỡ ê chề nhận ra
Ta bà cõi tạm mau qua
Siêu hình mới thật là nhà của ta
Của tiền vật chất ta bà
Không ai đem xuống Nại Hà được đâu
Lời kinh rao giảng từ lâu
Trần gian cõi mộng – ai đâu thấm nhuần?
Nhiều người thác xuống mới hay
Diêm Đình cô quạnh tháng ngày tủi thân
Phải chi khi sống trên trần
Biết lo nuôi dưỡng vừa thân, vừa hồn
Ra đi thân xác vùi chôn
Xác thì mục rữa, nhưng hồn còn nguyên
Về bên thế giới Hoàng Tuyền
Thấy người ta được chư Thiên đón chào
Còn mình chẳng có vị nào
Không ai tiếp dẫn sao vào cung Tiên?
Khuyên người đang ở hiện tiền
Nhớ lo tu tỉnh gieo duyên phước lành
Tích thêm công đức cho nhanh
Hồng trần nhẹ gánh, vãng sanh Niết Bàn.