PHẦN 8 – TỬ NHA ĐỐT QUỈ HÓA TỲ BÀ

Bây giờ, nói về ngoài cửa Nam, tại mả Huỳnh Đế, có con ngọc thạch Tỳ bà, trước kia là bạn với Đắc Kỷ, lâu ngày xa cách, nên tìm đến Triều Ca thăm Đắc Kỷ. Đắc Kỷ mừng lắm, tiếp đón rất ân cần ngày đêm ở trong cung vui đùa không ngớt. Tuy vậy, ngọc thạch Tỳ bà vốn là loài yêu quái, tánh ăn thịt người đã quen, không thể nhịn lâu được, cứ mỗi đêm bắt bọn cung nữ ở trong cung ăn thịt.

Hôm nọ, ngọc thạch Tỳ bà từ giã Đắc Kỷ tàng hình trở về động, đi ngang đến trước phố Tử Nha, nghe thiên hạ bàn tán về tài xem bói của Tử Nha. Tỳ bà tinh nghĩ thầm:

– Khéo kiếm chuyện lừa gạt dân gian. Bói quẻ có gì mà linh như vậy. Để ta hiện hình người vào coi bói thử xem cho biết.

Xong hóa ra một thiếu nữ gọi Tử Nha nói:

– Xin thầy làm ơn bói giùm tôi một quẻ.

Tử Nha thoáng thấy khí yêu hiện trên nét mặt người đàn bà, mỉm cười thầm nhủ:

– Loài yêu nghiệt, dám đến trước mặt ta mà chọc tức. Nếu gặp yêu mà không trừ đi thì đâu phải là kẻ có bản lãnh cao cường?

Tử Nha nói với Tỳ bà tinh:

– Cô đưa bàn tay tôi xem thử.

Nói xong Tử Nha nắm lấy cổ tay, ấn vào bộ mạch, dùng phép âm, không cho yêu quái biến hình. Qua một lúc ông thò tay lấy nghiên mực đập mạnh vào đầu Tỳ bà tinh. Tỳ bà ré lên một tiếng, máu chảy đỏ ối, giãy dụa lung tung. Khách hàng ngồi chung quanh đều tỏ vẻ bất bình và phẫn nộ. Lúc ấy Tỉ Cang cỡi ngựa đi qua đấy thấy thiên hạ xôn xao, ông dừng lại xem xét. Dân chúng thưa:

– Có lão thầy bói Tử Nha làm chuyện phạm pháp, lợi dụng nghề coi bói nắm tay đàn bà con gái. Cô ả không chịu, lão thầy bói lại làm ngang, lấy nghiên mực đánh nàng đổ máu.

Tỉ Cang nhìn người đàn bà đang nằm mê man như chết nói:

– Người đàn bà ấy bị ngươi đánh đá chí tử, ngươi còn tiếc gì mà nắm tay?

Tử Nha thưa:

– Không, nó làm bộ yếu đó. Nếu tôi thả tay nó biến mất còn đâu bằng cớ? Thừa tướng dầu không xét, chém đầu tôi, tôi cũng không dám thả tay ra.

Tử Nha đánh Tỳ bà tinh (Ảnh: lovestone)

Lời bàn:

Người viết bài này đã từng chứng kiến hàng trăm vụ về bệnh quỉ ám do nhiều tu sĩ và đạo sĩ khác nhau chữa trị cũng như chính bản thân đã từng nhúng tay vào việc trừ quỉ ám. Có những trường hợp trước sự chứng kiến của năm bảy chục người, và một vài vụ làm chấn động cả một tỉnh, xôn xao dư luận quần chúng địa phương. Mỗi một vụ quỉ ám có một sắc thái riêng. Ma quỉ khai khẩu, hành xác bệnh nhân, điều khiển xác người bệnh đối đáp cũng như xuất xử với tu sĩ chữa bệnh đều có những nét đặc thù, ly kỳ cũng như linh động riêng và nhất là ý nghĩa của mỗi trường hợp bị quỉ ám tác động vào tâm thức của người bệnh, thân nhân và những người có cơ duyên diện kiến hoàn toàn khác biệt nhau.

Trong nội dung nhỏ bé của bài này không sao có thể ghi lại hết những trường hợp điển hình đó, mà nếu cần phải có một quyển sách riêng cho vấn đề này. Ở đây chỉ tóm lược một số vấn đề có liên hệ tới việc trừ tà được ghi lại điển hình trong thánh kinh Thiên Chúa Giáo và đưa ra một số định luật liên hệ đến việc trừ quỉ ám do chính sự nghiên cứu trực tiếp và kinh nghiệm thực chứng về vấn đề này, so chiếu với quan niệm cổ điển được ghi trong Thánh kinh. Sau đây là những mẩu chuyện liên quan đến vấn đề ma quỉ được ghi chép lại trong Thánh kinh Thiên Chúa Giáo.

Chuyện 1: Đức Chúa Jesus bị ma quỉ cám dỗ. (Ma-thi-ơ 4)

Bấy giờ, Đức Thánh linh đưa Đức Chúa Jesus đến nơi đồng vắng, đặng chịu ma quỉ cám dỗ. Ngài đã kiêng ăn bốn mươi ngày bốn mươi đêm rồi, sau thì đói. Quỉ cám dỗ đến gần Ngài, mà nói rằng: “Nếu ngươi phải là con của Đức Chúa Trời, thì hãy khiến đá này trở nên bánh đi…” Sau đó ma quỉ bèn đem Ngài vào nơi thành thánh, đặt Ngài lên trên nóc đền thờ, và nói rằng: “Nếu ngươi phải là con Đức Chúa Trời thì hãy gieo mình xuống đi; vì có lời chép rằng: Chúa sẽ truyền các Thiên sứ gìn giữ ngươi…” Ma quỉ lại đem Ngài lên núi rất cao, chỉ cho Ngài các nước thế gian, cùng sự vinh hiển của các nước ấy, mà nói rằng: “Ví bằng ngươi sấp mình trước mặt ta mà thờ lạy thì ta sẽ cho ngươi hết thảy mọi sự này.” Đức Chúa Jesus bèn phán cùng nó rằng: “Hỡi quỉ Sa tăng, ngươi hãy lui ra! Vì có lời chép rằng: Ngươi phải thờ phượng Chúa là Đức Chúa Trời ngươi, và chỉ hầu việc một mình Ngài mà thôi.” Ma quỉ bèn bỏ đi, liền có Thiên sứ đến gần mà hầu việc Ngài.

Chuyện 2: Hai người bị quỉ ám ở Ga-da-ra (Ma-thi-ơ 8:28)

Đức Chúa Jesus qua bờ bên kia rồi, tại xứ dân Ga-da-ra, gặp hai người bị quỉ ám ở nơi mộ đi ra, bộ dữ tợn lắm, đến nỗi không ai dám đi ngang qua đường đó. Chúng nó la lên rằng: “Lạy con Đức Chúa Trời, chúng tôi với Ngài có can hệ gì chăng? Có phải Ngài đến đây để làm khổ chúng tôi trước kỳ không?” Và, khi ấy, ở đằng xa có một bầy heo đông đương ăn. Các quỉ xin Đức Chúa Jesus rằng: “Nếu Chúa muốn đuổi chúng tôi ra, xin cho nhập vào bầy heo đó.”

Tức thì cả bầy ở trên dốc núi nhảy xuống biển, thảy đều chết chìm ở dưới nước.

Chuyện 3: Người câm bị quỉ ám (Ma-thi-ơ 9:32)

Người ta đem tới Ngài một người câm bị quỉ ám. Quỉ bị đuổi ra rồi, thì người câm nói được. Đoàn dân lấy làm lạ mà nói rằng: “Không hề bao giờ thấy sự như vậy trong dân Y-sô-ra-ên.” Những người Pha-ri-si lại nói rằng: “Người này cậy phép chúa quỉ mà trừ quỉ.”

Chuyện 4: Mười hai sư đồ được ban phép trừ tà (Ma-thi-ơ 10:1)

Đức Chúa Jesus gọi mười hai môn đồ đến, ban quyền phép trừ tà ma, và chữa các thứ tật bệnh.

Chuyện 5: Chúa chữa người bị quỉ ám (Mác 3,22-30)

Tội phạm đến Đức Thánh linh: Bấy giờ có kẻ đem đến cho Đức Chúa Jesus một người bị quỉ ám, đui và câm. Ngài chữa cho, đến nỗi người ấy thấy và nói được… Người Pha-ri-si nói: “Người này chỉ nhờ bên Bê-ên-xê-bun là chúa quỉ mà trừ quỉ đó thôi…” Chúa Jesus nghe thế nói: “Nếu ta cậy Thánh linh của Đức Chúa Trời để trừ quỉ, thì nước Đức Chúa Trời đã đến tận các ngươi… Nếu ai nói phạm thượng đến con người, thì sẽ được tha; song nếu ai nói phạm đến Đức Thánh linh, thì dầu đời này hay đời sau cũng sẽ chẳng được tha.”

Chuyện 6: Chúa chữa bệnh phong điên (Ma-thi-ơ 17:14)

Có một người đến gần, quì trước mặt Ngài mà thưa rằng: “Lạy Chúa, xin Chúa thương đến con trai tôi! Vì nó mắc bệnh phong điên, phải chịu đau đớn quá; thường khi té vào lửa, và té xuống nước.

Tôi đã đem nó cho môn đồ Chúa, nhưng chữa không được…” Chúa Jesus quở trách quỉ, quỉ liền ra khỏi đứa trẻ, và từ giờ đó đứa trẻ được lành. Môn đồ bèn đến gần Đức Chúa Jesus, mà hỏi riêng rằng: “Vì cớ gì chúng tôi không đuổi quỉ ấy được?” Ngài đáp rằng: “Ấy là tại các ngươi ít đức tin.”

Chuyện 7: Sự chữa người bị quỉ ám (Mác 1:23).

Lúc ấy trong nhà hội có người bị tà ma ám, kêu lên rằng: “Hỡi Jesus người Na-xa-rét, chúng tôi với Ngài có sự gì chăng? Ngài đến để diệt chúng tôi sao? Tôi biết Ngài là ai: là đấng Thánh của Đức Chúa Trời.” Nhưng Đức Chúa Jesus nghiêm trách nó rằng: “Hãy nín đi, ra khỏi người này!” Tà ma bèn vật mạnh người ấy, cất tiếng kêu lớn, và ra khỏi người. Ai nấy đều lấy làm lạ hỏi nhau. Người này lấy quyền phép sai khiến đến tà ma, mà nó cũng phải vâng lời. Danh tiếng Đức Chúa Jesus tức thì đồn ra khắp cả miền xung quanh xứ Ga-li-lê.

Chuyện 8: Tà ma tiết lộ về Jesus (Mác 3:11).

Khi tà ma thấy Ngài, bèn sấp mình xuống nơi chơn Ngài, mà kêu lên rằng: “Thầy là con Đức Chúa Trời!” Song Ngài nghiêm cấm chúng nó chớ tỏ cho ai biết mình.

Chuyện 9: Người Gie-ra-sê bị quỉ ám (Mác 5:2).

Có một người bị tà ma ám từ nơi mồ mả đi ra đến trước mặt Ngài (người này đầu bị cùm, chân bị xiềng rồi cũng bẻ xiềng, tháo cùm mà đi ra). Thấy Chúa Jesus ở đằng xa, y chạy lại sấp mình xuống trước mặt Ngài mà kêu lớn rằng: “Hỡi Đức Chúa Jesus, con Đức Chúa Trời rất cao, tôi với Ngài có sự gì chăng?

Tôi nhân danh Đức Chúa Trời mà khẩn cầu Ngài, xin đừng làm khổ tôi…” Chúa Jesus hỏi: “Mầy tên gì?” Thưa rằng: “Tên tôi là Quân Đội; vì chúng tôi đông…”

Chuyện 10: Các quỉ nói về Jesus (Lucas 4:40).

Cũng có các quỉ ra khỏi nhiều kẻ mà kêu lên rằng: “Ngài là đấng Christ! Con Đức Chúa Trời.” Nhưng Ngài quở nặng chúng nó, cấm không cho nói mình biết Ngài là đấng Christ.

Chuyện 11: Câu chuyện của Gióp (Kinh Cựu Ước).

Ngày kia các con trai Đức Chúa Trời đến ra mắt Đức Giê-hô-va (Thượng Đế) và Sa-tăng cũng đến trong vòng chúng. Sa-tăng thưa với Đức Giê-hô-va: “Gióp kính sợ Đức Chúa Trời là tại vì Ngài thương ông ta và ban cho ông ta của cải, sức khỏe, vợ con xinh đẹp đông đảo… Nhưng nếu Chúa đụng đến các vật người có, thì thử xem ông ta có phỉ báng Chúa trước mặt hay không?” Đức Giê-hô-va phán với Sa-tăng rằng: “Này các vật Gióp có nay phó trong tay ngươi, cứ thử thách nó nhưng đừng làm hại mạng sống của hắn ta.”

Sa-tăng tra tay vào việc: Bò, lừa, của Gióp bị cướp – Chiên bị nạn lửa đốt chết – Lạc đà bị cướp đoạt – Con trai, con gái bị nhà sập đè chết, tôi tớ bị cướp giết. Trong cơn thử thách đó, Gióp đã tỏ ra xứng đáng khi thốt lên: “Tôi trần truồng lọt khỏi lòng mẹ, và tôi cũng sẽ trần truồng mà về. Đức Giê-hô-va đã ban cho, Đức Giê-hô-va lại cất đi, đáng ngợi khen Đức Giê-hô-va.”

Sa-tăng sau đó lại xin lệnh của Thượng Đế để làm hại đến thân thể của Gióp: Gióp bị ung độc, phải lấy sành gãi mình và ngồi trong đống tro cho đỡ ngứa. Gióp vẫn không rủa sả Đức Chúa Trời…

Sau khi thử thách, Gióp đã được Thượng Đế ban cho gấp hai tài sản đã có lúc trước và được ngợi khen.

Qua những mẩu chuyện quỉ ám rút từ Thánh kinh Thiên Chúa Giáo, người luận bài này xin đưa ra một số định luật vô hình liên hệ với phương cách trừ tà do chính bản thân chứng nghiệm, quan sát và hệ thống hóa về luật siêu hình:

  1. Vụ Tỳ bà tinh ăn thịt cung nữ (ma quỉ theo kiểu Đông phương) và Dracula hút máu người (ma quỉ theo kiểu Tây phương) hoàn toàn là bịa đặt, không có trong thực tế. Tử Nha đánh ma bể đầu chảy máu là một hành động ngu dốt, không am hiểu và trái luật siêu hình.
  2. Tỳ bà tinh hiện hình người để đi xem bói trước mặt quần chúng không đúng với luật siêu hình. Người học khoa thần bí có thể thấy ma, quỉ, yêu tinh bằng con mắt thứ ba mà người thường cùng lúc không thể thấy được. Đúng ra phải là một phụ nữ bị Tỳ bà tinh mượn xác và dẫn xác đến để đi coi bói.
  3. Sa-tăng đóng vai giám khảo để thử thách chúa Jesus và Gióp cũng như các giáo chủ và tín đồ sau này: Câu chuyện số 1 (Ma-thi-ơ 4) Đức Thánh linh đưa Jesus ra đồng vắng để chịu ma quỉ cám dỗ. Sau khi thử thách ba lần, ma quỉ lui ra và thiên sứ đến gần Ngài và tiếp tục hầu việc cho Ngài.

Câu chuyện về Gióp rõ ràng ghi là mật lệnh mà Thượng Đế cho phép Sa-tăng xuống khảo đảo cũng như đức tin của Gióp đối với Ngài. Đây là ba cuộc thi về nước Trời của tín đồ Gióp mà người hạch sát là thánh linh đóng vai ma quỉ.

  1. Một người có thể cùng một lúc sau khi bị ma quỉ nhập xác, có thần tiên chiếu về xác để thị hiện phép lạ. Thật sự hai vai đóng chỉ có một người, đó là thần linh có trách nhiệm. Jesus được thánh linh đưa ra đồng vắng, sau đó ma quỉ nhập vào Ngài đưa vào thành thánh, đem Ngài lên núi để cám dỗ, tất cả chỉ cần một thiên sứ được Thượng Đế ủy nhiệm.
  2. Ma quỉ biết vai trò của Jesus ở thế gian này một cách rất rõ ràng trong khi đó các thầy tế lễ và quần chúng hoàn toàn ngu dốt về Ngài. Trong câu chuyện người bị quỉ ám ở Ga-ra-da (Ma-thi-ơ 8:28) cũng như những trường hợp quỉ ám ở câu chuyện (Mác 1:23 và 5:2) và Lucas (4:40) ma quỉ đã tỏ rõ cho thế gian biết sứ mạng của Jesus: Ngài là đấng thánh của Đức Chúa Trời, đấng Christ v.v. Ma quỉ chính là thánh linh đóng vai Sa-tăng làm nổi bật uy tín của người chịu thiên mệnh và giới thiệu Ngài với quần chúng. Trường hợp này trùng hợp với danh ngôn của nhà Phật: “Thiên ma ngoại đạo là Bồ tát thị hiện”.
  3. Trong thực tế những người bị ma quỉ nhập có thể khiến xác người bệnh trèo lên cây, té xuống sông, đi rong hằng chục cây số, chạy vượt qua những cánh đồng, vung tay múa chân, tự tay đập vào ngực, phá hoại đồ đạc bàn thờ trong nhà, rủa sả những thầy pháp bất chánh, hành người bệnh nhức đầu như búa bổ, làm á khẩu, hành đau bụng hoặc bại xụi tay chân hay giựt kinh phong… Thường thân nhân người bệnh phải cùm xích họ lại trong những lúc họ tự hành hung, cho họ uống thuốc an thần hoặc đưa vào nhà thương điên. Câu chuyện số 9 (Mác 5:2) diễn tả đúng trường hợp người bị tà nhập, tháo cùm xích đi ra. Câu chuyện số 6 (Ma-thi-ơ 17:14) người bệnh bị quỉ hành phong điên, vật xác té xuống nước, xuống lửa.

Câu chuyện số 3 (Ma-thi-ơ 9:32), người bệnh bị ma quỉ làm á khẩu. Câu chuyện số 5 ma quỉ ám người bị bệnh đui…

  1. Ma quỉ trước khi xuất thường vật mạnh xác người bệnh té ngã dưới đất, đưa tay vuốt mặt, vỗ tay, gây tiếng động lớn trước khi trả xác lại bình thường. Câu chuyện số 7: tà ma vật mạnh người bệnh, cất tiếng kêu lớn và ra khỏi người.
  2. Một người bệnh có thể bị nhiều con tà nhập vào cùng một lúc. Câu chuyện số 9 (Mác 5:2), ma quỉ nói: Tên tôi là Quân đội vì chúng tôi rất đông.
  3. Nếu ma quỉ có thể nhập vào người thì cũng có thể nhập vào loài thú như: Bò, rắn, rùa, hổ, bướm, v.v… Thực tế đã có nhiều trường hợp như thế. Câu chuyện số 2 (Ma-thi-ơ 8:28) ma quỉ nhập vào bầy heo và nhảy xuống biển.
  4. Thần linh có thể tá vào người để khuyến thiện và làm phép lạ được gọi là Thánh linh. Thần linh cũng có thể nhập vào người nhiều ác nghiệp để sửa trị họ hoặc khiến người bệnh chửi rủa các tu sĩ cao ngạo và ngu ngốc hoặc đề cao uy tín của những bậc chân tu được gọi là tà ma.
  5. Những người nhiều nghiệp hoặc tu thiếu âm đức, ngã mạn, bàng môn tả đạo thường bị tà ma quấy phá và nếu cần thần linh có thể hủy diệt xác họ, nếu không biết phục thiện. Cổ nhân rất chí lý khi nói “Đức trọng quỉ thần kiêng”. Chính quỉ thần là Thiên binh của Thượng Đế thường trừng phạt người phạm luật Trời và ngưỡng mộ người có đức.
  1. Trong câu chuyện số 6, các môn đồ đã từng được ban quyền năng trừ quỉ mà không thể chữa được một trường hợp đặc biệt đã đến hỏi Chúa Jesus. Ngài đáp: “Tại các ngươi ít đức tin.” Thực tế, ngoài đức tin còn có nhiều yếu tố khác: Thánh linh muốn các tông đồ phải tùng phục Jesus triệt để, người được Thượng Đế ủy nhiệm giảo đạo thời đó – Các tông đồ chưa đủ đạo hạnh – Muốn các tông đồ khiêm cung và đề phòng sự ngạo mạn của họ khi sử dụng các quyền năng trong việc phục vụ đạo và làm sáng danh Thượng Đế bằng phép lạ.

Tóm lại, người am hiểu luật siêu hình và hành đúng đạo thì tất cả loài ma quỉ (khối ác) và kể cả Thần Tiên (khối thiện) đều thị hiện đến quy ngưỡng, vì thực tế Ác hay Thiện đều do Thần linh của Thượng Đế cai quản. Nếu ngu dốt bị Thánh Thần dạy dỗ mà không thông lại cuồng ngạo xúc phạm Thánh Thần ắt phải chịu cảnh mà thánh kinh đã từng dạy: “Nếu ai nói phạm thượng đến con người (Jesus) thì sẽ được tha; song nếu ai nói phạm thượng đến Đức Thánh linh, thì dầu đời này hay đời sau cũng sẽ chẳng được tha.”

Chia Sẻ bài Viết
0 0 votes
Article Rating
Nhận Thông Báo
Thông báo khi
0 Comments
Bình chọn nhiều nhất
Mới nhất Cũ nhất
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận