Tôi xin kể lại vài mẩu chuyện thời gian tôi mới nhập đạo. Thời gian đó tôi và nhóm người đầu tiên học đạo đều gọi đức tôn sư Triệu Phước là Ông Thầy.
Tôi qua Mỹ năm 1979, và có cơ duyên được đức tôn sư điểm đạo năm 1982. Thời gian đó nghi thức điểm đạo không được dễ dàng như bây giờ. Đệ tử cầu pháp phải đưa tên tuổi trước cho Ông Thầy khấn hỏi, rồi sau đó Ông Thầy mới kêu mình lại để thọ nhận điểm đạo. Khi điểm đạo thì cho mình đốt và uống một lá bùa Nam tông và đọc câu thần chú này: Lay hi la hai, hai inalu trong khi Ông Thầy ngồi quan sát. Khi tôi uống bùa niệm chú xong là được “mấy ông” (chư vị Thánh Thần) chuyển cho đi ngay một bài quyền sau đó.
Ca trừ tà đầu tiên
Qua người thân trong nhà giới thiệu ở Denver có người bị bịnh tà cầu cứu nên Ông Thầy kêu tôi chở tới nhà người đó. Ông Thầy có cái này rất hay. Thời đó không có điện thoại di động, nhưng khi nào muốn đi đâu hay muốn tìm tôi thì sư phụ nguyện, tức thì bên tôi bị giục cho nóng ruột phải gọi về. Người đời không biết về thần bí thì gọi là khả năng thần giao cách cảm.
Trở lại chuyện đi với Ông Thầy tới gặp người bị nhập. Ông này quê ở Trà Vinh, ông nói là ông đi lính, lúc đi lính ông đi thỉnh bùa của một ông thầy nào đó, ông không nhớ tên, để hộ mạng. Bùa rất linh, có một lần vào giấc tối, đại đội ông đóng ở đó thì nghe tiếng kêu bên tai: “Thức dậy ra khỏi chỗ này!”. Ông đứng dậy và giả bộ như cần đi ngoài, sau đó lẻn luôn ra khỏi trại. Đêm đó cả đại đội bị tấn công bất ngờ, không ai sống sót. Ông nói bùa đó, mỗi năm phải trở lại để đổi nhưng vì ông qua Mỹ, không trở lại được để đổi bùa nên bị bùa hành. Mỗi khi bị hành là ông xách xe chạy tuốt lên núi, mà ở Colorado, tuyết đóng đầy trên núi, đường đi cũng đóng đầy tuyết rất là nguy hiểm. Nhiều khi trời lạnh dưới 10 độ, hay 20 độ dưới 0 độ F (0℉= âm 18℃), đường xá đóng băng mà ông bị hành đi ra ngoài, nằm ngay trước cửa gara mà ngủ.
Ông kể xong thì xin sư phụ cái bùa để khỏi bị hành, giá bao nhiêu cũng được. Sư phụ không cho bùa, mà cho phép ông ấn tống kinh Phật Giáo Thánh Kinh, kêu ông ngồi niệm phật thì sẽ hết, chứ không lấy tiền. Ông kia không chịu, nhất định phải có lá bùa chứ không chịu niệm phật, còn sư phụ thì nhất định bắt phải nhận lễ điểm đạo, phải học đạo, phải coi kinh, nói làm bao nhiêu đó là được rồi, không có cho bùa. Ông kia cũng miễn cưỡng làm theo, bịnh vô hình được đỡ dần, sau đó thì tôi cũng không có nghe thêm tin tức gì từ người đó.
Bài Viết Liên Quan
Bài 22 Đôi Lời Cùng Bậc Anh Hào
Đôi lời cùng bậc anh hào. Lão nay bảy chục tuổi trờiHồi âm thơ tín chẳng thời được nhanhLão mong...
Xăm Quan Thánh Số 7: Đại Cát
Xăm Quan Thánh Số 7: Đại Cát 07) 第七号簽 大吉仙風道骨本天生又遇仙宗為主盟指日成丹謝岩谷一朝引領向天行碧仙注神病三日炳須逢好手扶若還求富貴雲路是亨通 Âm: Tiên phong đạo cốt bản thiên sinhHựu ngộ tiên...
Bài Pháp Số 1: Giới Thiệu Đại Bồ Tát Di Ma Cật
Đại Bồ Tát Di Ma Cật Là Ai? "Hôm nay, thầy sẽ giảng cho các đệ tử về một vị...
Xăm Quan Thánh 43
Xăm Quan Thánh 43: Trung Cát 第四十三号簽 中吉一紙官書火急催扁舟速下浪如雷雖然目下多驚險保汝平安去復回碧仙注先驚水星驚後喜方為喜若問謀多事連綿無定止 Âm: Nhất chỉ quan thư hỏa cấp thôi,Biển chu tốc hạ lãng...
Bài 50 Mong Trò Tinh Tấn
Lão không có biết giấu nghềBao nhiêu tuyệt học chẳng nề truyền trao Lão không có ngại gian lao Thức...
Câu Chuyện Số 9: Điểm Đạo Và Trộm Đạo
Lúc đó Thầy Già còn ở Việt Nam, khoảng năm 1980. Có một ông giáo sư, cựu hiệu trưởng trường...
Bài 47 Giới Thiệu Sư Đệ Quý Tín
Lão có một người sư đệ. Nay ngoài sáu chục đề huề tấm thân Thầy cho sư đệ xuống trần...
Bài 27 Việt Nam Hóa Rồng Nay Mai
Lão đây thờ phượng Ông Trời. Lão người phàm tục ở nơi dương trần Lão thờ chư vị Thánh ThầnLão...