Tôi xin kể lại vài mẩu chuyện thời gian tôi mới nhập đạo. Thời gian đó tôi và nhóm người đầu tiên học đạo đều gọi đức tôn sư Triệu Phước là Ông Thầy.
Tôi qua Mỹ năm 1979, và có cơ duyên được đức tôn sư điểm đạo năm 1982. Thời gian đó nghi thức điểm đạo không được dễ dàng như bây giờ. Đệ tử cầu pháp phải đưa tên tuổi trước cho Ông Thầy khấn hỏi, rồi sau đó Ông Thầy mới kêu mình lại để thọ nhận điểm đạo. Khi điểm đạo thì cho mình đốt và uống một lá bùa Nam tông và đọc câu thần chú này: Lay hi la hai, hai inalu trong khi Ông Thầy ngồi quan sát. Khi tôi uống bùa niệm chú xong là được “mấy ông” (chư vị Thánh Thần) chuyển cho đi ngay một bài quyền sau đó.
Ca trừ tà đầu tiên
Qua người thân trong nhà giới thiệu ở Denver có người bị bịnh tà cầu cứu nên Ông Thầy kêu tôi chở tới nhà người đó. Ông Thầy có cái này rất hay. Thời đó không có điện thoại di động, nhưng khi nào muốn đi đâu hay muốn tìm tôi thì sư phụ nguyện, tức thì bên tôi bị giục cho nóng ruột phải gọi về. Người đời không biết về thần bí thì gọi là khả năng thần giao cách cảm.
Trở lại chuyện đi với Ông Thầy tới gặp người bị nhập. Ông này quê ở Trà Vinh, ông nói là ông đi lính, lúc đi lính ông đi thỉnh bùa của một ông thầy nào đó, ông không nhớ tên, để hộ mạng. Bùa rất linh, có một lần vào giấc tối, đại đội ông đóng ở đó thì nghe tiếng kêu bên tai: “Thức dậy ra khỏi chỗ này!”. Ông đứng dậy và giả bộ như cần đi ngoài, sau đó lẻn luôn ra khỏi trại. Đêm đó cả đại đội bị tấn công bất ngờ, không ai sống sót. Ông nói bùa đó, mỗi năm phải trở lại để đổi nhưng vì ông qua Mỹ, không trở lại được để đổi bùa nên bị bùa hành. Mỗi khi bị hành là ông xách xe chạy tuốt lên núi, mà ở Colorado, tuyết đóng đầy trên núi, đường đi cũng đóng đầy tuyết rất là nguy hiểm. Nhiều khi trời lạnh dưới 10 độ, hay 20 độ dưới 0 độ F (0℉= âm 18℃), đường xá đóng băng mà ông bị hành đi ra ngoài, nằm ngay trước cửa gara mà ngủ.
Ông kể xong thì xin sư phụ cái bùa để khỏi bị hành, giá bao nhiêu cũng được. Sư phụ không cho bùa, mà cho phép ông ấn tống kinh Phật Giáo Thánh Kinh, kêu ông ngồi niệm phật thì sẽ hết, chứ không lấy tiền. Ông kia không chịu, nhất định phải có lá bùa chứ không chịu niệm phật, còn sư phụ thì nhất định bắt phải nhận lễ điểm đạo, phải học đạo, phải coi kinh, nói làm bao nhiêu đó là được rồi, không có cho bùa. Ông kia cũng miễn cưỡng làm theo, bịnh vô hình được đỡ dần, sau đó thì tôi cũng không có nghe thêm tin tức gì từ người đó.

Bài Viết Liên Quan
SẤM GIẢNG NGƯỜI ĐỜI (SƯ VÃI BÁN KHOAI)
Vào khoảng năm Tân Sửu (1901) và Nhâm Dần (1902), có một người đàn ông có hình dạng nhỏ bé...
CHƯƠNG I: VI – Phép Hộ Ma (PHẦN 6/6)
VI. PHÉP HỘ MA Hộ ma, Trung Hoa dịch là hỏa thiêu, hỏa tế để chỉ cho cảnh lửa cháy...
Xăm Tả Quân Lê Văn Duyệt – Xăm Số 53
XĂM TẢ QUÂN SỐ 53 Đông đầu trí hóa Tây đầu mãi,Mãi chủ thị phi tâm mạng cõi,Lưỡng hạ phiên...
Bài 7: Giải Ếm Mạch Rồng
Trời Cao ban rải phước ân Cho dân đất Việt thấy phần hiển linh Mạch Rồng bị yểm đã lâu...
LINH XĂM ĐỨC THÁNH TRẦN HƯNG ĐẠO – QUẺ SỐ 43
QUẺ SỐ 43 – ĐẠI CÁT TRIỆU Khúc đột tỷ tân DỊCH Rời ống khói xa củi TỔNG THI Quan...
PHẦN 8 – TỬ NHA ĐỐT QUỈ HÓA TỲ BÀ
Bây giờ, nói về ngoài cửa Nam, tại mả Huỳnh Đế, có con ngọc thạch Tỳ bà, trước kia là...
Xăm Quan Thánh 69
Xăm Quan Thánh 69: Trung Bình 第六十九号簽 中平舍舟遵路總相宜,慎勿嬉遊逐貴兒;一夜樽前兄與弟,明朝仇敵又相隨。碧仙注得意濃時終失意、浮華隊裡莫相隨、翻云覆雨炎涼態、那得開心見膽時。 Âm: Xá chu tôn lộ tổng tương nghi,Thận vật hi du trục...
Bài 130: Nghĩa bạn bè
Ô hay! Một kiếp con người Trần gian thế thái, mấy mươi thói đời Dù cho bè bạn khắp nơi...