Lão dù tu đạo đã lâu.
Nhưng luôn tâm niệm mình đâu là gì
Phận mình kiến cỏ giun trùng
Nhờ Trời cứu rỗi bao dung thương tình
Mới qua nhiều cảnh điêu linh
Được ngồi chỗ tốt để mình thanh tu.
Lão luôn tự dặn lấy lòng
Hằng ngày khấn nguyện tạ ơn Ông Trời:
“Nhờ Ngài che chở mỗi đêm
Cho con giấc ngủ êm đềm an yên
Nếu như con hết nợ duyên
Phải đi trong giấc mộng tiên đêm này
Xin Ngài thương xót chìa tay
Vớt hồn con đến phương Tây Niết Bàn
Chỉ mong về nước Thiên đàng
Xa lìa bể khổ trái ngang cõi trần.
Nếu chưa hết mạng hết phần
Sớm mai tỉnh giấc con hân hoan mừng
Con đâu có dám dửng dưng
Lòng con cảm kích không ngừng Ngài ơi
Cảm ơn ân phước của Trời
Cho con được sống thêm ngày nữa đây
Để con bồi đức thêm dày
Mai sau đủ phước hầu Thầy trên Thiên!”
Bài viết liên quan:
Bài 95: Chữ Tình – Bài Học Chốn Ta Bà
Tình đời bạc bẽo như vôi
Mà sao nhân thế nổi trôi...
Bài 48 Bửu Pháp Chiêu Tài Tựu Bảo
Các trò hay hỏi lão rằng. Lão tu mà lại giàu san...
Bài 52 Thanh Gươm Định Quốc
Kiếm Rồng nằm sẵn nơi đây. Mà sao chưa thấy có a...
Bài 93: Xem nhẹ sự đời
Cuộc đời như một giấc mơ
Quanh đi quẩn lại bạc ph...
Bài 68 Luôn Gieo Căn Lành
Ngày kia có vị thỉnh cầu. Xin cây Kiếm Lệnh để t...
Cơ Duyên Được Đức Tôn Sư Truyền Tâm Pháp
Tôi được Tôn Sư Triệu Phước trao truyền Tâm Pháp v...