Bắc Thiên Trúc, Sa-môn Tam Tạng A-chất-đạt-tản truyền sang từ đời Ðường.
Ngài Vô Năng Thắng Tướng dịch Phạn ra Hán.
Sa-môn Thích Viên Ðức dịch thành Việt Văn.
Tôi nghe như vầy, một thời Ðức Phật ở tại Câu-thi-na, xứ Lực Sĩ Xanh, gần bên sông Bạc-đề trong rừng Sa-la Song Thọ.
Lúc bấy giờ đức Như Lai sắp nhập Niết-bàn, khi đó có vô lượng trăm ngàn vạn chúng, hết thảy Trời, Rồng, tám bộ nhơn và phi nhơn… đứng chung quanh bốn phía Ðức Phật than khóc, buồn rầu, khổ não.
Bấy giờ lại có chư Thiên, đại chúng, như ông Thích Ðề Hoàn Nhơn v.v… đều đến cúng dường, chỉ có ông Lễ Kế Phạm Vương, đem chư Thiên nữ, nương ở bốn phía đoanh vây chung quanh ông mà ngồi, Thiên nữ trước sau, cả thảy ngàn vạn ức chúng cùng chung vui chơi. Nghe Đức Như Lai vào cõi Niết-bàn mà không đến thăm hỏi.
Bấy giờ chư đại chúng liền nói: Ngày nay đức Như Lai vào Niết-bàn, vậy sao Phạm vương kia không đến ư?! Vương kia chắc có tâm ngã mạn mới không đến đây. Hết thảy đồ chúng chúng ta nên sai khiến Tiểu Chú tiên, đến nơi kia khiến họ về. Nói lời ấy rồi liền vội thúc trăm ngàn chúng Chú tiên đến chỗ nơi ấy mới thấy các thứ bất tịnh làm thành vách. Tiên kia thấy rồi thảy đều phạm chú mà chết.
Bấy giờ đại chúng ngạc nhiên chưa từng có, lại thúc vô lượng Kim Cang cũng khiến trì chú mà đi, mãi đến bảy ngày không người tới được. Ðại chúng thấy việc đó rồi, thêm phần buồn rầu.
Bấy giờ, đại chúng đồng thanh mà nói kệ rằng:
“Khổ thay Ðại Thánh Tôn,
Niết-bàn sao mau quá?
Các trời còn quyết định,
Không người được tìm kêu,
Ðau xót thầy cõi trời,
Niết-bàn như lửa tắt.”
Bấy giờ, chư đại chúng nói kệ này rồi lại bội phần gào khóc buồn khổ thảm thiết. Lúc ấy đức Như Lai thương xót chư đại chúng liền dùng Ðại biến Tri Thần Lực nơi bên tay trái của quả tim mà hóa ra Kim Cang bất hoại. Liền từ chỗ ngồi ở trong đại chúng mà đứng dậy, bạch đại chúng rằng: Tôi có đại Thần chú, hãy thu lấy Phạm vương kia. Nói lời ấy rồi liền ở trong đại chúng hiển bày thần thông làm cho Tam thiên đại thiên thế giới sáu lần chấn động, cung Trời, cung Rồng cùng các cung điện Quỷ thần thảy đều sụp đổ, liền tự thân bay đến chỗ Phạm vương kia lấy tay chỉ đó, các thứ vật xú uế kia biến làm đại địa.
Bấy giờ Ngài Kim Cang bảo với người kia rằng: Ngươi thật là đại ngu si, đức Như Lai ta muốn vào cõi Niết-bàn, sao ngươi không đến?! Liền lấy sức bất hoại Kim Cang mà chỉ đó, Phạm vương phát tâm đến chỗ Đức Như Lai.
Bấy giờ đại chúng khen ngợi rằng: Ðại Lực Sĩ, Người thật là đại thần lực mới đem Phạm vương về đến nơi đây. Lúc đó Ngài Kim Cang liền nói rằng: Nếu có chúng sanh nào trong thế gian bị chư Thiên ác ma hung mãnh và các ác quỷ, hết thảy các ngoại đạo làm não loạn, người ấy chỉ tụng Thần chú của ta mười vạn biến, ta tự hiện thân mà hộ hết thảy các Hữu tình, tùy ý mà được viên mãn, vĩnh viễn xa lìa nghèo cùng, khốn khổ, thường được an vui. Thần chú này có công năng như thế. Trước phát lời đại nguyện, niệm đức Bổn Sư của ta: NAM-MÔ BỔN SƯ THÍCH-CA MÂU-NI PHẬT.
Sau khi đức Như Lai diệt độ, nếu ai thọ trì Thần chú này thệ độ quần sanh, khiến cho Phật pháp bất diệt, cửu trụ ở đời, phát lời nguyện ấy rồi liền thuyết Thần chú Uế tích Chơn ngôn Ðại Viên Mãn Ðà-la-ni rằng:
“Úm, bút quát hốt lốt, ma ha bát ra, ngân na ngái, vẫn trắp vẫn, vĩ hiệt vĩ, ma na thê, ô thâm mộ hốt lốt, hùm hùm phấn phấn tóa ha.”
Bấy giờ Ngài Kim Cang thuyết Thần chú này rồi lại nói nữa rằng: Sau khi đức Như Lai diệt độ, nếu ai thường tụng Thần chú này, nếu có chúng sanh thỉnh nguyện thọ trì Thần chú đây, tôi thường vì sự sai khiến của người ấy mà làm cho họ sở cầu như nguyện. Tôi nay trước đức Như Lai mà nói Thần chú này, cúi xin đức Như Lai trong cõi Niết-bàn thấu rõ cho chúng con. Bạch Thế Tôn! Nếu có chúng sanh bị nhiều thứ quỷ, ác thần làm não loạn, trì Thần chú này đều không thể làm hại, vĩnh viễn xa lìa các khổ nạn.
Bạch Thế Tôn! Nếu có kẻ trai lành và người gái tín nào muốn cứu trị lành vạn bệnh thì tụng Thần chú của con, trên bốn mươi vạn biến, thấy có các bệnh, trị đều hiệu nghiệm, không luận sạch hay dơ, tùy ý sai khiến, con thường theo gia hộ, hết thảy các sở nguyện đều được viên mãn.
Nếu muốn khiến cây khô sanh cành lá, lấy một lượng Bạch giao hương để thoa trong tim cây, lấy cành dương chi, chú trong cây một trăm biến, ngày ba thời, cho mãn ba ngày, cây liền sanh hoa trái.
Nếu muốn suối khô có nước, lấy vôi sạch mà rải khắp chung quanh ấy, lấy hoa tốt bỏ vào trong ba mươi lít nước sạch ở giếng, đem để ở trong giữa lòng suối, giờ Dần buổi sáng, chú 108 biến, nước liền phun ra như bánh xe quay.
Nếu muốn núi khô, sanh cây cỏ, lấy dao thép bén, búa bốn hướng của núi ấy, chú ba ngàn biến, mãn bảy ngày liền sanh cây cỏ.
Nếu muốn khiến loại dã thú hung mãnh đến hàng phục, lấy An tất hương, nhìn về hướng có dã thú ấy mà đốt, chú một ngàn biến, đêm lại, các dã thú kia kéo nhau tụ tập trước cửa nhà của người trì chú, quy hàng hiền hậu, giống như gia súc mình nuôi vậy, tùy ý mình sai bảo, đời đời không xa lìa.
Nếu muốn quỷ Dạ-xoa tự đến hàng phục, lấy mười nhánh đào, tề cho bằng gốc, lấy năm mươi lít nước đổ vào bình sành (cái thạp) đem nấu, bỏ đào liễu ấy vào ngâm, xong lấy ra, lấy ba lượng lớn đinh hương, ba lượng lớn nhũ đầu hương, ba lượng lớn bạch giao hương, sau cùng hòa trong năm mươi lít nước nấu đào liễu ấy, liền đem đổ trong một cái chậu bể, lấy nhánh đào dài ba thước mà khuấy nước đó, tụng chú một trăm biến, hết thảy quỷ Dạ-xoa, La-sát đều đến hiện hình, cùng người làm pháp này mà hầu chuyện, cầu xin theo làm thị giả.
Nếu muốn diệt ác tâm của các quỷ thần, độc xà, rắn rết, những mãnh thú hung dữ v.v… lấy vôi sạch rải khắp cửa hang của chúng, tự nhiên chúng chui ra, tụng chú nho nhỏ một trăm biến, thì các rắn độc trùng thú kia, liền diệt hết tâm độc, không dám làm tổn thương người khiến mau được giải thoát.
Nếu muốn chó dữ không cắn người, lấy một nắm cơm chú bảy biến vào cho nó ăn, vĩnh viễn không cắn người mà cũng không còn gầm sủa hung hăng.
Nếu muốn người ác đến hàng phục mình, viết tên họ người ấy để dưới bàn chân, chú một trăm biến, tâm mình nghĩ đến người kia, người kia liền đến hàng phục, bỏ hết tâm oán ghét.
Nếu muốn người ghét nhau, viết tên họ của hai người đó, để dưới bàn chân, tụng chú hai trăm mười tám biến thì hai người ấy đời đời xa lìa, không còn thương mến.
Nếu có người ghét nhau, muốn khiến họ thương kính, mến nhau, liền viết tên họ của các người ấy, để dưới bàn chân tụng chú một trăm lẻ tám biến thì các người ấy thương kính, mến nhau, đời đời không xa lìa.
Nếu có người chưa an lạc, muốn khiến họ được an lạc cũng làm như trước, viết tên họ của người ấy, dưới bàn chân chú ba trăm biến thì người kia được an vui, nên vì người kia phát lời đại nguyện, ta đối với người ấy, khi bấy giờ, liền tự đem vô lượng trân bảo ban cho người nghèo cùng, thảy được đầy đủ. Lại phép nữa: Nếu người trì chú, cầu các món trí, cầu các món tuệ, chỉ tụng chú mười vạn biến tự được các món đại trí tuệ và các thứ thiện mỹ, biện tài trôi chảy, tùy ý mà được, chỗ cần dùng ấy thảy đều ban cho.
Nếu người trì chú cầu các thứ trân bảo, ma-ni như ý châu v.v… chỉ chí tâm tụng này, tùy theo nhiều ít, ra liền ban cho họ, được mãn sở nguyện.
Nếu muốn trị lành người bệnh, thì nên kiết ấn Ðốn bệnh (trước lấy tay trái, ngón trỏ, ngón giữa quấn lại với nhau) kiết ấn như vậy, chú 108 biến, lấy ấn Ðốn bệnh này quơ quơ bảy lần dưới người bệnh, người ấy liền mạnh.
Nếu trị bệnh người sắp chết, trước kiết ấn Cấm ngũ lộ, sau mới trị tức bệnh liền dứt. Ấn này cũng giống như trước, chỉ khác là ngón vô danh co vào trong lòng bàn tay, ngón út thẳng ra, chú một trăm biến, bệnh liền lành.
Nếu trị bệnh tà, chỉ ở bên đầu người bệnh, xông An tức hương, tụng chú thì bệnh liền lành.
Nếu trị bệnh trùng độc, viết tên họ của người ấy trên giấy, tụng chú thì bệnh liền lành.
Trị bệnh tinh mị cũng như pháp trước mà trừ.
Nếu trị bệnh nằm liên miên, viết tên họ người bệnh cùng tên họ của con quỷ làm bệnh, vùi dưới giường tụng chú, con quỷ theo tên họ mà hiện hình, khiến quỷ ấy nói việc ba đời mỗi mỗi hướng về người bệnh mà nói thì bệnh liền lành.
Nếu có bệnh thời khí, thấy vị Sư trì chú này thì bệnh liền lành.
Nếu muốn khiến Hành bệnh Quỷ vương, không vào địa giới của mình thì vào mười ngày trai (thập trai) tụng chú của tôi 1.008 biến, năng trừ vạn dặm bệnh hoạn.