Buổi trưa chúng tôi đã đến nhà của một huynh đệ của chúng tôi tại Mỹ Tho do sự sắp xếp của anh Hùng và lên bàn thờ Phật trên lầu yên tĩnh để giải quyết một số thắc mắc và những hiện tượng lạ mà anh Hùng đã giới thiệu, và chúng tôi chỉ đơn cử 2 trường hợp điển hình sau đây:
- Trường hợp thứ nhất là anh Lâm. Qua sự giới thiệu thì anh Lâm là người trong họ của anh Hùng. Trước kia anh học nhu đạo với Thượng tọa Thích Tâm Giác đến đệ nhứt đẳng huyền đai. Sau 30-4-75, vì để tránh nghĩa vụ quân sự, anh đã gia nhập vào trường Thể Dục Thể Thao của thành phố Saigon và được huấn luyện thêm về bộ môn võ thuật. Vì có năng khiếu và chịu đựng được sự huấn luyện, anh đã được dự tranh và đề cử tham dự các trận đấu tại Nga Sô về môn võ thuật. Kết quả anh đã quật ngã được một số võ sĩ Áo trong trận sơ kết và đạt được một huy chương cho VN, và sau đó ở đợt bán kết anh đã bị một võ sĩ Nhật cho đo ván.
Sau khi về nước, vì không biết ton hót và nhất là tánh khí bộc trực của anh, anh đã bị ban giám hiệu trưởng hãm hại bằng cách sắp xếp trái với quy chế để lên danh sách của anh đi nghĩa vụ quân sự. Bất mãn anh đã bỏ trường Thể Dục Thể Thao và làm đơn tố cáo những hành động phi lý và một số hành động tham lam khác của cán bộ quản lý trực tiếp của anh. Và kết quả là ban giám hiệu trưởng đã bị khiển trách và thuyên chuyển. Riêng cá nhân anh đã trở về làm việc với cha anh trên ban xây dựng Đường Lộ (cha anh là một công chức Công chánh có khả năng đã lưu dụng) tại Mỹ Tho.
Trước đó khoảng 5 tháng, anh đến Đình Long Bình Điền tại Mỹ Tho chơi, và trong dịp đó anh đã bất ngờ bị nhập xác và hoàn toàn không còn tự chủ và làm nhiều việc mất bình thường. Khi tỉnh lại, anh rất ngạc nhiên không biết bằng cách nào mà anh đã leo lên để ngồi trên cây kèo của Đình, vì cây kèo quá cao so với mặt đất và không có phương tiện nào để vịn vào, nên anh rất bối rối và không biết làm cách nào để xuống được dưới đất. Dân làng tín ngưỡng Đình có mặt trong dịp đó đã phải tìm một cái thang dài để bắt cho anh xuống. Họ đã thuật lại cho anh biết là khi anh đã bị nhập xác anh đi một số đường võ rất đẹp và khai khẩu cho biết chính là Thần Long Bình Điền mượn xác và đã kể lại tiểu sử của ông: Lúc sinh thời, ông là một kiện tướng đã từng theo phò ngài Lê Văn Duyệt, vì là người trung cang, có nhiều chiến công với tổ quốc và oanh liệt tử trận nên được Vua sắc chỉ phong Thần và cất Đình để dân chúng thờ cúng. Ông Từ đã luống tuổi, trông coi ngôi Đình này từ bấy lâu nay, đã chứng kiến tận mắt vụ này, cho biết là việc Thần mượn xác khai khẩu bằng tiếng Nôm (Hán) rất trôi chảy (anh Lâm không biết tiếng Hán) và kể các chuyện trên hoàn toàn đúng với tiểu sử thực tế. Từ đó về sau cứ mỗi lần anh Lâm đến thăm Đình là anh bị nhập xác và làm nhiều việc kỳ bí trước mặt dân làng. Nên từ đó về sau anh không dám đến Đình nữa, phần vì mắc cỡ và phần vì rất mệt khi bị nhập xác. Hôm anh đến gặp chúng tôi là đã hơn 3 tháng anh không dám bén mảng tới Đình và đã không còn bị nhập xác nữa. Việc này dân chúng ở Long Bình Điền ai cũng biết.
Chúng tôi đã giải thích vắn tắt cho anh Lâm biết là anh có căn duyên với vị Thần này, nên đã được mượn xác để thị hiện một số việc kỳ bí mà người bình thường không thể hiểu nổi hay giải thích được, từ đó thức tỉnh những người vô thần và dân chúng trong làng để cảnh tỉnh họ chớ quá mê đắm cõi trần giả tạm này mà tạo nhiều ác nghiệp cho phần hồn của họ. Anh cũng có một phần công đức trong việc gây xôn xao dư luận về việc thần kỳ này trong làng.
Chúng tôi đã minh xác với anh là chúng tôi có thể mời vị Thần này về xác anh, trước nhất là để trợ duyên thêm cho những người trì chú tại đây và sau để chuyển những ý kiến của anh với vị Thần đó những gì anh muốn hỏi và yêu cầu.
Anh cho biết nếu anh còn nhơn duyên với Thần thì xin Thần làm cách nào khi nhập xác anh, anh vẫn tỉnh táo, thì anh mới sẵn sàng để cùng Thần giúp người, cứu đời để lập công bồi đức và khi xuất ra làm sao cho anh đừng bị té đau, coi kỳ quá. Và nếu được thì để anh tu tập theo bí pháp của Mật Tông Phật Giáo.
Sau đó, qua kinh nghiệm chúng tôi đã cẩn thận cho anh ngồi xếp bằng và dựa sát vào tường và chuẩn bị hai người ngồi kế cận để sẵn sàng đỡ anh trước khi chúng tôi kính mời Thần Long Bình Điền về để tiếp chuyện.
Chúng tôi đốt nhang bàn Phật khấn nguyện theo nghi thức Mật Giáo để xin ấn lệnh mời Thần Long Bình Điền về để trợ duyên thêm cho các bạn đạo (chúng tôi đã cùng tụ họp khoảng trên 10 người tại đây).
Xác anh Lâm bắt đầu chuyển động, đôi tay múa máy nhè nhẹ, gương mặt bừng đỏ. Chúng tôi lên tiếng chào và xin vị về xác cho biết danh tánh và chúng tôi tiếp tục đánh tiếng trao đổi từng câu hỏi một.
Trước hết chúng tôi hỏi: Thần có thể khai khẩu được không? Xác anh Lâm lắc đầu, cho biết là không được phép khai khẩu. Chúng tôi hỏi tiếp: Có phải Thần Long Bình Điền về xác không? Thì lắc đầu cho biết là không. – Vậy ai đang về xác anh Lâm, có phải là một vị phụ tá của Thần được gởi về không? Vị thần phụ tá lay đầu anh Lâm cho biết là phải. – Vì sao Thần chánh không về đây, có phải là bận chuyện của Thiên Đình mà không đến được không? Lắc đầu cho biết là không phải.
Chúng tôi tiếp tục hỏi: Có phải vì bận việc quan trọng tại cuộc đất nên không thể đến được phải không? Gật đầu cho biết là đúng.
– Ý anh Lâm muốn là khi các vị về xác xin không bị mê và khi xuất không bị ngã té, điều này có được hay là không? Thần lắc đầu cho biết là không được. – Anh Lâm có ý, nếu các vị không ngăn cản, thì anh xin quy y với Năm Phương Phật thuộc Kim Cang Giới của Mật Tông Phật Giáo, ý thần có cho không? Thần gật đầu cho biết là ưng thuận. Chúng tôi lập lại câu hỏi cuối cùng này ba lần và cả ba lần, thần đều vui vẻ chấp thuận.
Sau cùng chúng tôi đã ngỏ lời cảm ơn vị phụ tá này đã về trợ duyên thêm cho chúng tôi trên bước đường hành đạo và xin nếu không có điều gì để nhắn nhủ thêm với chúng tôi thì xin thần cho xác trở lại bình thường. Mặc dầu đã chuẩn bị sẵn, xác anh Lâm bị bật mạnh ngã nghiêng qua một bên, đầu đập vào tường một cái “cộp”, không kịp cho ai nâng đỡ. Anh tỉnh lại và hoàn toàn chẳng biết việc gì đã xảy ra và được chúng tôi kể lại tự sự.
Chiều đó theo thông lệ anh đã về Long Bình Điền ngủ và sáng hôm sau đi làm tại Mỹ Tho, anh đã ghé lại gặp chúng tôi và cho biết: Tối qua anh được người trong họ cho biết là dân làng đang tụ tập tại Đình, để chưng dọn bàn thờ và Đình tối đó bắt đầu vào Kinh trong hai đêm liên tiếp dọn ngày cho buổi lễ chính là lễ Thượng Điền sẽ chính thức được cử hành trong vòng 2 ngày nữa. Nhờ đó chúng tôi mới biết là mỗi năm ở các ngôi đình trong nước đều cúng ngày Hạ Điền và Thượng Điền; đó là tập tục của dân chúng ta từ bấy lâu nay.
(còn tiếp)