Bài 81: Sống chậm…

sống chậm mật phước tự

Cuộc đời phũ lắm ai ơi
Có đây mất đó chẳng thời biết đâu
Đời người tranh đấu bạc đầu
Làm không ngưng nghỉ để mau sang giàu

Đến khi tiền của đầy nhà
Cũng đà đến lúc tuổi già ghé thăm
Ai mà sống đặng trăm năm
Ai mà trẻ mãi chẳng lâm bịnh già?

Bao năm giữa chốn ta bà
Đầu bù tóc rối để mà kiếm ăn
Chịu bao cay đắng phong trần
Chẳng thời có được một phần yên vui

Ai rồi cũng phải buông xuôi
Ra đi tay trắng ngậm ngùi tiếc thay
Tại sao lúc sống chẳng hay
Mình đang sống vội chẳng ngày thong dong.

Tự lòng phải dặn lấy lòng
Của tiền chẳng thể qua sông Nại Hà
Những gì kiếm ở ta bà
Thì đều trả lại ta bà mà thôi

Nếu như đã biết vậy rồi
Thì sao phải cố tranh ngôi với đời
Cứ nên thong thả bình thời
Yên an mà sống để đời nhẹ tênh!

Chia Sẻ bài Viết
0 0 votes
Article Rating
Nhận Thông Báo
Thông báo khi
0 Comments
Bình chọn nhiều nhất
Mới nhất Cũ nhất
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận