Đồng Tử Quang Nghiêm là một vị Bồ Tát tu hành chứng quả, dùng ánh sáng của trí huệ và công đức để trang nghiêm, nên có tên là Quang Nghiêm
Phật bảo Đồng-Tử Quang-Nghiêm:
– Ông đi đến thăm bịnh ông Duy-Ma-Cật.
Quang-Nghiêm bạch Phật:
– Bạch-Thế-Tôn! Con không kham lãnh đến thăm bịnh ông. Vì sao? – Nhớ lại ngày trước con ở trong thành lớn Tỳ-Da-Ly vừa ra, lúc đó ông Duy-Ma-Cật mới vào thành, con liền chào và hỏi rằng: “Cư-sĩ, từ đâu đến đây?”
Ông đáp: “Tôi từ Đạo-tràng đến”.
Con hỏi: “Đạo-tràng là gì?”
Ông đáp: “Trực-tâm là Đạo-tràng, vì không hư dối; phát hạnh là đạo-tràng, làm xong các việc; thâm-tâm là đạo-tràng, thêm nhiều công-đức; Bồ-đề tâm là đạo-tràng, vì không sai lầm; bố-thí là đạo-tràng, không mong phước báo; trì giới là đạo-tràng, được nguyện đầy đủ; nhẫn-nhục là đạo-tràng, đối chúng-sanh tâm không chướng-ngại; tinh-tấn là đạo-tràng, không biến trễ; thiền-định là đạo-tràng, tâm điều-nhu; trí tuệ là đạo-tràng, thấy rõ các pháp, từ là đạo-tràng, đồng với chúng-sanh; bi là đạo-tràng, nhẫn chịu sự khổ nhọc;
hỉ là đạo-tràng, ưa vui chánh pháp; xả là đạo-tràng, trừ lòng thương ghét; thần thông là đạo-tràng thành tựu pháp lục-thông; giải-thoát là đạo-tràng, hay trái bỏ; phương-tiện là đạo-tràng, giáo-hóa chúng-sanh; tứ-nhiếp là đạo-tràng, nhiếp độ chúng-sanh; đa-văn là đạo-tràng, đúng theo chỗ nghe mà thật hành; phục-tâm là đạo-tràng, chánh quán các pháp; ba mươi bảy phẩm trợ-đạo là đạo-tràng, bỏ pháp hữu vi; tứ-đế là đạo-tràng, chẳng dối lầm thế-gian; duyên khởi là đạo-tràng, từ vô-minh cho đến lão, tử, đều không hết; các phiền-não là đạo-tràng, biết là vô-ngã; tất cả pháp là đạo-tràng, biết các pháp vốn không; hàng ma là đạo-tràng, không lay động; tam giới là đạo-tràng, không chỗ đến; sư-tử-rống là đạo-tràng, không sợ-sệt; thập lực, vô-úy, bất cộng pháp là đạo tràng, không các lỗi; tam minh là đạo-tràng, không còn ngại; một niệm biết tất pháp là đạo-tràng, thành tựu nhất-thiết-chủng-trí. Như vậy Thiện-nam-tử! Nếu Bồ-tát đúng theo các pháp ba-la-mật mà giáo-hóa chúng-sanh, thời bao nhiêu việc làm, hoặc nhứt cử nhứt động, phải biết đều là từ nơi đạo-tràng mà ra, ở nơi Phật-pháp vậy”.
Bài giảng đến đây là hết
Bài Viết Liên Quan

TẬP SAN MẬT PHƯỚC SỐ 14
TẬP SAN MẬT PHƯỚC SỐ 14 CÂU CHUYỆN TÂM LINH: Cần việc gì cứ gọi cho chúng tôi Đây là...

Tập San Mật Phước Số 1
Độc giả nhấn vào nút bên dưới để xem bản đầy đủ của Tập San Mật Phước Số 1. Phát...

Bài 71 Vì Sao Chưa Hết Khổ
Cha con ngự ở trên Trời. Làm sao không thấy cuộc đời trái ngang Nhưng mà Cha vẫn chưa ban...

Bài 83: Cơ chiến đến gần
Giờ đây khắp cõi ta bà Giọt sầu thế chiến dễ mà lan nhanh Đương khi giữa lúc máu tanh...

Câu Chuyện Số 5: Thiên Linh Cái
Cái chuyện thiên linh cái hình như hầu hết người Việt Nam nào cũng biết. Mỗi người đồn một kiểu....

Bài 31 Pháp đàn giải yếm
Vài người hiền sĩ quê mình. Gửi thư hỏi lão tình hình quốc gia. “Làm sao giúp được quê nhàThăng...

CHƯƠNG II: III – LƯỢC SỬ MẬT TÔNG NHẬT BẢN
Giáo tướng và Sự tướng của Mật Tông ở Trung Hoa được mang về Nhật Bản do 4 vị Đại...

11. KINH THÁNH CỰU ƯỚC
Cựu Ước là phần đầu của toàn bộ Kinh Thánh Kitô giáo được tuyển chọn từ phần lớn kinh Tanakh...