Câu Chuyện Số 12: Bệnh Vô Hình

mật phước tự cư sỹ triệu phước, nam tào bắc đầu. bệnh vô hình

Bác sĩ Quang là một bác sĩ được lưu dụng thời sau 75. Ông khá thâm niên trong nghề nên được xem trọng tại bệnh viện tỉnh.
Vào khoảng năm 80, thầy già đã tu Mật tông và có trị vài ba vụ bệnh tà, nên nổi tiếng.
Anh Quang đã có thọ giáo Mật tông với thầy già nên cũng hiểu một phần nào về lãnh vực thần bí.

Câu chuyện là:
Có một bà bác lớn tuổi có chứng bệnh nhức đầu nặng. Bà đã vào bệnh viện và mặc dù được nhiều bác sĩ tận lòng chữa trị cho bà với những loại thuốc tốt nhất hiện có, nhưng bệnh của bà vẫn không thuyên giảm.
Thì ra bà là má vợ của một tỉnh ủy công an tại tỉnh, được ông gởi gấm cho bệnh viện.
Ban ngày thì bác sĩ Quang trị bịnh tại bệnh viện, sau giờ làm việc mỗi đêm ông khám bệnh tại nhà để kiếm thêm tiền sinh hoạt.

Bác bệnh nhân đó không ngại đường xa, được người nhà đưa đến gặp Bác sĩ Quang để xin khám bệnh mỗi đêm. Bác sĩ Quang ngại là cái chắc. Bà thuộc gia đình Cách Mạng; ông ta hành nghề kiếm thêm tiền tại nhà là việc làm không hợp pháp lắm. Hơn nữa ông có quen biết với anh Sáu, Tỉnh Ủy công an, là con rể của bà ta. Nên sau vài lần chữa trị, bác sĩ Quang đề nghị bà cứ tới bệnh viện và ông sẽ chữa trị cho bà tại đó. Bà từ khước, nói là không thể đến bệnh viện mà cứ tìm cho được bác sĩ Quang, như vậy sẽ làm tổn thương tự ái của các bác sĩ khác, hơn nữa, không phải lúc nào Bác sĩ Quang cũng rảnh việc để tới điều trị riêng cho bà.
Bà xác định là chỉ có bác sĩ Quang mới giúp được cho bà. Còn bác sĩ Quang, ông cũng biết rất rõ là chỉ chích cho bà loại thuốc khoẻ thông thường, vậy mà bà lại hết nhức đầu ! (nhưng chỉ được có vài ba bữa thì bị trở lại).

Sau cùng ông Quang cũng mường tượng được bà ấy chắc là có bệnh vô hình.
Thời đó, chúng tôi thường uống cà phê, thuốc lá, tán gẫu. Một buổi nọ anh Quang đề nghị với thầy già đến xem bệnh cho bà ta. Lúc đó thầy già đang nghiên cứu về môn thần bí nên vui vẻ chấp nhận đề nghị đó.

Mấy bữa sau, anh Quang đã chở thầy già bằng chiếc Vespa của anh, ra tận ngoại ô cách thị xã khoảng 6, 7 cây số đến nhà của bà.
Bước vào nhà thì gặp bà và hai người phụ nữ, một chắc là bà tỉnh ủy và một chắc là người em vợ của ông tỉnh ủy. Chúng tôi được mời ngồi uống nước tại cái bàn khách trước bàn Phật của gia chủ.

Chả cần khách sáo, xã giao dài dòng, thầy già bắt tay vào việc ngay.
Trước tượng Phật, thầy già kiết ấn Chuẩn Đề triệu thỉnh lớn tiếng đọc Ngũ Bộ Chú 7 lần, rồi đến ngồi trước mặt bà cụ, kêu bà chắp tay lên. Thầy già lên tiếng hỏi: “Xin phần vô hình ở cung cõi nào, cho gia đình được biết: nếu ở hạ giới thì chuyển tay lễ trước ngực 3 lễ, ở trung giới thì chuyển lễ ngay trước mặt 3 lễ, còn ở thượng giới thì chuyển tay lên khỏi đầu lễ 3 lễ”.
Hai bàn tay của bà cụ đột nhiên chuyển động mạnh, uốn éo, đưa lên khỏi đầu xá ba xá trước sự ngạc nhiên của gia đình.
Sau đó thầy già xin gia chủ một ly nước lạnh nhỏ, niệm Phật 3 lần, cho bà uống và ấn chứng cho bà biết phần vô hình đó là một tiên nữ có duyên căn với bà, nên giáng trần để độ cho bà trên con đường đời và đạo.

Thế là xong. Thầy già và bác sĩ Quang cùng ra về.
Khoảng một tháng sau, vào dịp gần Tết thầy già đi chơi về, được người nhà cho biết có anh Sáu tỉnh ủy và một tài xế đã đem một cặp gà đến tặng để bày tỏ lòng cám ơn của bà má vợ đã được trị hết bệnh nhức đầu.

Từ đó tới giờ, thầy già và anh Sáu chỉ biết tiếng nhau, chứ chưa hề gặp mặt.

Thầy già, ngày 31-8-08

Chia Sẻ bài Viết
0 0 votes
Article Rating
Nhận Thông Báo
Thông báo khi
0 Comments
Bình chọn nhiều nhất
Mới nhất Cũ nhất
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận