Ở đất Trấn Biên ngày xưa, tức vùng Đồng Nai bây giờ, có giai thoại nổi tiếng về ông Thủ Huồng. Tên thiệt của ông là Võ Thủ Hoằng, mà dân gian đọc trại ra thành Huồng. Ổng sống vào cuối thế kỷ 18 đầu thời Nguyễn, làm quan thư lại, giữ việc thu thuế và an ninh. Nhờ có chức quyền, lại thêm nhiều mánh khóe nên ổng hốt của dữ lắm: cho vay nặng lãi, chiếm đoạt ruộng đất rồi trở nên giàu nứt đố đổ vách.
Có điều nhà cao cửa rộng, tiền bạc ê hề mà vợ chồng ổng lại không có một mụn con nào. Rồi vợ ổng mất sớm, để lại một mình ổng sống trong cảnh giàu sang cô quạnh. Sau khi từ quan, ổng rảnh rang nên đi đây đi đó chơi cho khuây khỏa.
Một bữa nghe đồn có cái chợ Mạnh Ma, nơi người âm và người dương có thể gặp nhau, ổng mới tìm tới và tình cờ gặp lại vợ.
Hai người mừng rỡ nói chuyện:
“Lâu nay ở dưới bà làm cái giống gì?”
“Tui làm vú cho thằng con ông Diêm vương, khỏe lắm.”
“Mình ở với nhau chừng đó năm mà bà bỏ đi làm tui rầu muốn chết. Giờ gặp bà, coi dắt tui xuống đó cho biết một chút được hôn?”
“Thì đi, nhưng ông không ở được lâu đâu, ba bốn ngày phải về.”
Hai vợ chồng xuống âm phủ, bả giấu ổng trong nhà bếp, nhưng ổng muốn đi coi mấy nơi mà người trần bị xử tội sau khi chết. Bả dắt ổng tới một nơi, ở đó có cái gông bự tổ chảng. Ổng biểu vợ dắt đi gặp phán quan hỏi, cái gông đó sao chưa xài. Quan nói:
“Để dành cho Thủ Huồng.”
“Thủ Huồng làm gì mà bị xử?”
“Y làm bậy lắm. Hồi mần thơ lại thì cho tội sống làm ra chết, tội phải làm ra quấy, đặng kiếm cớ ăn tiền của người ta. Rồi lấy tiền đó cho vay ăn lời, gộp cao hơn vốn không biết bao nhiêu lần.”
“Vợ của Thủ Huồng có bị xử theo chồng hay không?”
“Không, ai làm nấy chịu.”
“Rồi sao mới hết tội?”
“Lấy hết số tiền kia đem cúng dường bố thí, vậy thôi.”

Thủ Huồng biểu vợ lẹ lẹ dắt mình về chợ Mạnh Ma, rồi từ đó ổng dông thẳng về Gia Định. Ổng cúng dường bố thí cho tới ba năm sau thì vơi bảy phần mười gia sản. Ổng trở ra chợ Mạnh Ma chờ gặp vợ dắt xuống âm phủ coi cái gông lần nữa. Vợ dắt xuống, ổng thấy cái gông đã nhỏ bớt chín phần mười. Mừng hết lớn, ổng kiếm phán quan hỏi sao cái gông lúc trước bự mà giờ nhỏ xíu. Quan nói:
“Thủ Huồng cúng dường bố thí chừng nào thì tội bớt đi chừng nấy, và cái gông cũng nhỏ theo. Cúng hết tiền thì tội xóa sạch.”
Thủ Huồng trở về trần, cất một cái nhà bằng bè tre trên sông, ở đó ổng bố thí tiền, gạo, đồ ăn, nồi niêu, tới khi sạch bách hết của tiền. Ruộng đất hiến xây cầu làm đường, giúp đỡ vô số người.
Nơi chiếc bè thả trên dòng sông, chỗ ngã ba Đồng Nai – Sài Gòn, về sau được gọi là Nhà Bè, rồi cái tên đó thành địa danh quen thuộc tới giờ.
Sau này ở Biên Hòa còn nhiều chỗ mang tên ông: cầu Thủ Huồng, rạch Thủ Huồng. Người ta nhắc lại chuyện ổng như một bài học để đời: tham lam vơ vét hại người thì tội lỗi ngập đầu, biết quay đầu làm việc thiện bố thí hết của cải thì đổi được phước đức.

Bài Viết Liên Quan
Bài 43: Không Kêu Gọi Quyên Góp
Không kêu gọi quyên góp. Lão đây chỉ báo mấy lời Cho người được biết để thời chung vui Chứ...
Bài 126: Chơi hụi
Lão nghe một chuyện gần đây Học trò chơi hụi… xui thay mất tiền! Người ta hứa hẹn triền miên...
Bài 4: Mật lệnh của Trời
Đây là ân lịnh của Trời Báo điềm cho khắp người nơi dương trần Đến thời được thấy phước ân...
Xăm Tả Quân Lê Văn Duyệt – Xăm Số 34
XĂM TẢ QUÂN SỐ 34 Nhị nhơn đồng ý thổ kim khanh,Ýù dục cầu thân sự vị thành.Cánh đắc đông...
Xăm Quan Thánh 27
Xăm Quan Thánh 27: Hạ hạ 第二十七号簽 下下世間萬物各有主一粒一毫君莫取英雄豪傑自天生也須歩歩循规矩碧仙注本份方可遇欺凌必反灾妄為難自保依理福田來 Âm: Thế gian vạn vật câc hữu chủ,Nhất lạp nhất hào quân...
Bài 127: Karaoke – Khổ cả làng
Chiều buông, gió mát hiên nhà, Bỗng đâu vọng lại… "A ha, tình đời!" Tiếng loa xé gió giữa trời,...
Xăm Quan Thánh 54
Xăm Quan Thánh 54: Hạ Hạ 第五十四号簽 中平萬人叢裏逞英豪便欲飛騰雲漢高爭奈承流風未便青燈黃卷且勤勞 Âm: Vạn nhân tùng lý sảnh anh hào,Tiện dục phi đằng tiêu...
Xăm Tả Quân Lê Văn Duyệt – Xăm Số 39
XĂM TẢ QUÂN SỐ 39 Vi hanh xuyên trạch,Vi cao nhơn kỳ tăng,Sở mưu việc thành tựu,Đại tiểu tất tâm...