Bồ Tát Di Lặc (Maitreya) là vị Bồ Tát của Từ Bi, được Phật Thích Ca thọ ký sẽ trở thành vị Phật tương lai.
Lúc bấy giờ Phật bảo Bồ-tát Di-Lặc: – Ông đi đến thăm bịnh ông Duy-Ma-Cật. Di-Lặc bạch Phật: – Bạch Thế-Tôn! Con không kham lãnh đến thăm bịnh ông. Vì sao? – Nhớ lại lúc trước con nói hạnh “bất-thối-chuyển” cho vị Thiên Vương ở cõi trời Đâu-Suất và quyến-thuộc của người, lúc ấy ông Duy-Ma-Cật đến nói với con rằng: “Ngài Di-Lặc! Thế-Tôn thọ-ký cho ngài một đời sẽ được quả vô-thượng chánh-đẳng chánh-giác, đó là đời nào mà ngài được thọ-ký? Đời quá-khứ chăng? Đời vị-lai chăng? Đời hiện-tại chăng? Nếu là đời quá khứ thời quá-khứ đã qua. Nếu là đời vị-lai thời vị lai chưa đến. Nếu là đời hiện-tại thời hiện-tại không dừng (trụ). Như lời Phật nói: “Này Tỳ-kheo! Như ông ngay bây giờ cũng sanh, cũng già, cũng chết”. Nếu dùng vô-sanh mà được thọ-ký, thì vô-sanh tức là chánh-vị, ở trong chánh-vị cũng không thọ-ký, cũng không được quả vô-thượng chánh-đẳng chánh-giác.
Thế nào Di Lặc được thọ ký một đời ư? Là từ “như” sanh mà được thọ-ký, hay là từ “như” diệt mà được thọ ký? Nếu từ như sanh mà được thọ-ký, mà như không có sanh. Nếu từ như diệt được thọ-ký, mà như không có diệt. Tất cả chúng-sanh đều Như, tất cả pháp cũng như, các Thánh-hiền cũng như, cho đến Di-Lặc cũng như. Nếu Di-Lặc được thọ-ký, tất cả chúng-sanh cũng phải được thọ-ký – Vì sao? Vì như không hai không khác. Nếu Di-Lặc được quả vô-thượng chánh-đẳng chánh-giác, tất cả chúng sanh cũng đều được. Vì sao? Tất cả chúng-sanh chính là tướng Bồ-đề. Nếu Di-Lặc được diệt-độ, tất cả chúng sanh cũng diệt độ. Vì sao? – Chư Phật biết tất cả chúng-sanh rốt-ráo vắng lặng, chính là tướng Niết-bàn, chẳng còn diệt nữa. Cho nên Di-Lặc, chớ dùng pháp đó dạy bảo các Thiên-tử, thật không chi phát tâm vô-thượng chánh-đẳng chánh-giác, cũng không chi thối lui. Ngài Di Lặc! Phải làm cho các vị Thiên-tử này bỏ chỗ kiến chấp phân-biệt bồ đề
Vì sao? Bồ-đề không thể dùng thân được, không thể dùng tâm được, Tịch-diệt là bồ-đề, vì diệt các tướng; chẳng nhận xét là Bồ-đề, vì ly các duyên; chẳng hiện hạnh là Bồ-đề, vì không ghi nhớ; đoạn là Bồ-đề, bỏ các kiến chấp; ly là Bồ đề, lìa các vọng tưởng; chướng là Bồ đề, ngăn các nguyện; bất nhập là Bồ-đề, không tham đắm; thuận là Bồ-đề, thuận chân-như; trụ là Bồ-đề, trụ pháp-tánh; đến là Bồ-đề, đến thật-tế; bất nhị là Bồ-đề, ly ý pháp; bình-đẳng là Bồ-đề, đồng hư-không; vô-vi là Bồ-đề, không sanh, trụ, diệt; tri là Bồ-đề, rõ tâm hạnh chúng sanh; không hội là Bồ-đề, các nhập không nhóm; không hiệp là Bồ-đề, rời tập-khí phiền-não; không xứ sở là Bồ-đề, không hình sắc; Giả danh là Bồ-đề, danh-tự vốn không; như huyễn-hóa là Bồ-đề, không thủ xả; không loạn là Bồ-đề, thường tự vắng lặng; thiện-tịch là Bồ-đề, tánh thanh-tịnh; không thủ là Bồ-đề, rời phan duyên; không khác là Bồ-đề, các pháp đồng-đẳng, không sánh là Bồ-đề, không thế ví-dụ; vi-diệu là Bồ-đề, các pháp khó biết.
– Bất Thối chuyển:
Theo Đại-Thừa pháp-tướng có 3 bực:
| 1) Vị bất thối: | Từ khi phát tâm tin chắc lý Đại-Thừa, trải muôn kiếp tu nhơn vào bực Thập-trụ rồi không còn thối đọa trong đường sanh tử nữa. |
| 2) Hạnh bất thối: | Đã vào bực Sơ-Địa, nơi hạnh lợi-tha không còn lui sụt. |
| 3) Niệm bất thối: | Từ bực Bát-địa nhẫn lên đặng Diệu-trí Vô-công-dụng, mỗi niệm mỗi niệm thẳng vào biển quả chơn-như, không còn một niệm nào thối chuyển. |
| – Thọ-ký: | Đức Phật đối với chúng-sanh phát tâm Đại-Thừa trao cho lời ký về sau ở nơi kiếp nào, sẽ thành Phật hiệu là gì, cõi nước tên chi, và trụ thế bao lâu, độ sanh bao nhiêu. |
| – Vô-sanh: | Chơn-lý Niết-bàn không sanh không diệt. |
| – Chánh-vị: | Tức thật-tướng thường-trú. Niết bàn của Tiểu-thừa cũng gọi là chính vị; chính là quả-vị để tu chứng. |
| – Chánh-vị:– Bồ-đề-tướng:– Chướng-Nguyện:– Bất-nhị: | Tức thật-tướng thường-trú. Niết bàn của Tiểu-thừa cũng gọi là chính vị; chính là quả-vị để tu chứng.Cái tướng không tướng là Bồ-đề.Chơn-như đạo-lý không có sự mong muốn nên ngăn tất cả sự nguyện-cầu.Không hai; ý và pháp là hai mà Bồ-đề là vô tâm ý thì còn có pháp gì nữa, nên nói là không hai. |
– Các nhập không nhóm:
6 nhập trong và ngoài, tức 6 căn và 6 trần xung nhập nhau. Tự tánh nó vốn không, nên nói là không nhóm.
| Đạo-Tràng:Điều-nhu:Đa-văn:Chánh-quán:Nhứt-thiết-chủng-trí: | Là chỗ của đức Phật thành-đạo như: toà Kim-Cang; hoặc chỗ cúng-dường đức Phật, chỗ tu tập ngồi thiền, nơi chùa chiền cho đến những hạnh-pháp tu hành đắc đạo như trực-tâm, thâm-tâm v.v. cũng gọi là Đạo-tràng.Đối trị phiền-não làm cho mềm đi.Rộng nghe Phật-pháp, y theo chỗ nghe mà thật hành gọi là Đa-văn.Quán hiệp đúng như lời kinh Phật dạy là chánh quánTrí của Phật biết rõ tất cả đúng như thật |
Bài giảng đến đây là hết.







Bài Viết Liên Quan
LINH XĂM ĐỨC THÁNH TRẦN HƯNG ĐẠO – QUẺ SỐ 47
QUẺ SỐ 47 – THƯỢNG THƯỢNG TRIỆU Đắc Lũng vọng Thục DỊCH Được đất Lũng lại mong đất Thục TỔNG...
Xăm Quan Thánh 94
Xăm Quan Thánh 94: Trung Bình 第九十四号簽 中平一般器用與人同巧斵輪輿梓匠工凡事有緣且隨份秋冬方遇貴人翁碧仙注説道惺惺勝别人奈何由命不由人時來方許成謀事若要亨通候吉辰 Âm: Nhất ban khí dụng dữ nhân đồng,Xảo tước luân dư tử...
Linh Phù Độ Mạng May Mắn
Tất cả những linh phù này đều có công năng linh dị, những người được Điểm đạo và được Tổ...
LINH XĂM ĐỨC THÁNH TRẦN HƯNG ĐẠO – QUẺ SỐ 11
QUẺ SỐ 11 – THƯỢNG QUÁI TRIỆU Tháo đao chế cẩm. DỊCH Cầm kéo cắt gấm. TỔNG THI Bách trĩ...
Câu Chuyện Số 15: NIỆM DANH CỤ HỒ
Khoảng 5 năm trước, Thầy già có một đệ tử nữ, cô có điểm đạo cho một anh, là con...
Bài 25: Kiếm Rồng Uy Chấn Sơn Hà
Có người hỏi lão thế này: “Rồng nào mới được trao tay kiếm Rồng?” Lão xin hồi đáp thật lòng:...
14. KINH DUY MA CẬT
Khung cảnh của kinh này thuật lại hoàn cảnh Duy-ma-cật đang lâm bệnh tại nhà. Bệnh của ông được hiểu...
CHƯƠNG I: III – Phép Quán Đảnh (PHẦN 3/6)
III. PHÉP QUÁN ĐẢNH (ABHISEKHA) Theo thông tục ở Ấn, “Quán Đảnh” là dùng nước rưới lên đầu. Như vị Thái...